Sau một tiềng Rầm …và tiếng va chạm loảng xoảng, tiếng sắt thép va vào nhau chát chúa, tiếng kêu thét lạc giọng , tôi tự nhiên thấy mình bay vọt lên trên không và bay là là trên mặt đường 6 , giữa 2 triền núi của Thị trấn Hát Lót – SƠN LA.
Ở dưới kia, con đường 6 đẹp như một nét vẽ , hai bên đường những mái nhà lợp tôn xanh đỏ nằm giữa những vườn nhãn , vườn na xanh mượt như một bức tranh thủy mặc . Hai bên phía xa là hai dãy núi nằm uốn lượn theo con đường , mùa này cây lá xanh đến ngút ngàn .
Nhìn xuống nơi xảy ra tiếng động vừa nãy , tôi thấy thân xác tôi bèo nhèo , lấm lem bụi đất đang co giật lần cuối . Cái đầu tôi bị chiếc xe ô tô chạy qua nát bấy và bê bết máu . Một cơn đau xé nhói lên xuyên qua toàn thân và bầu trời tự nhiên tối sầm lại . Tiếng gió như rên rỉ đang giật lên từng cơn. Và rồi tất cả chìm vào tĩnh lặng của màn đêm mênh mông.
“ Thô tô ma sắc , niêng cà rây mo rum ,ma men lục mo nưng ,lục đô sắt sắt lục ru ơi , đô lục xa nưng hắc xa hắc lục ca ru ơi ,ca lam ba lưa a lam da lách xa phi la .”
Tiếng ca nhè nhẹ của bài thu Lục Tổ Ngải chợt vang lên trong tôi. Thần thức chợt bừng tỉnh và tôi thấy hai tà áo trắng quen thuộc của hai nàng Thăm và nàng Mẹ bồng con đang dìu tôi bay là đà trên những ngọn cây. Nhìn xuống phía dưới , người ta đang lao xao , xúm đông xúm đỏ quanh nơi xảy ra tai nạn. Người ta nhặt được chiếc điện thoại của tôi văng ra đất , nhưng tôi đã đặt mật khẩu của điện thoại nên không ai có thể báo tin được cho gia đình tôi. Chiếc xe Getz màu xanh gây tai nạn cho tôi đâm chúi mũi vào một gốc cây phía đằng xa. Thằng lái xe đã chạy mất tiêu . Chiếc xe máy tôi đi bị cuốn vào gầm xe nát bét. Tôi nhìn thân xác tôi và tâm thức chợt hoảng hốt , Tôi còn là người hay đã là ma đây ????
Tôi cố nhìn ra xung quanh. Mọi sự vật tôi vẫn thấy rất rõ ràng kia mà. Tôi nhìn thấy rất rõ những sự việc đang xảy ra bên dưới con đường kia . Ông tổ trưởng khu phố , mấy anh cảnh sát giao thông cùng mọi người đang đỡ tôi lên chiếc xe cứu thương màu trắng. Tôi còn nhớ rất rõ lúc đó , vừa từ cửa hàng vật liệu xây dựng ra , tôi vốn tính cẩn thận , đi xe máy gần sát lề đường. Một chiếc xe màu trắng chạy phía bên ngoài tôi. Bỗng nhiên , chiết Getz màu xanh da trời từ ngay phía sau tôi cố gắng vượt phải chiếc xe màu trắng và húc vào sau xe của tôi. Tôi thấy mình bị hất lên nắp ca bô của chiếc Getz. Nếu như lái xe có kinh nghiệm , phanh ngay lại , có lẽ tôi chỉ bị thương nhẹ. Đằng này chắc do cuống lên nên hắn đạp ga hết cỡ. Người tôi lộn nhào trên nắp ca bô và rơi xuống đầu xe. Bánh xe bên tài xế đè qua đầu tôi và gầm xe kéo tôi đi mấy chục thước.
Hai nàng Ngải vẫn đỡ tôi bay là là trên những mái nhà dọc theo con đường về bệnh viện đa khoa Mai Sơn. Trên đường Chu Văn Thịnh , qua Bệnh viện Lao có 2 nhánh , nhánh rẽ phải là đi Tà Hộc là nơi chúng tôi mấy lần mang quần áo , sách vở , mì tôm cho các cháu học sinh Tà Hộc những năm bị lũ cuốn trôi trường. Nhánh rẽ trái là vào Bệnh viện đa khoa Mai Sơn.
Tôi được đưa vào phòng cấp cứu . Các bác sĩ cố gắng khai thông đường thở cho tôi , dùng bong bóng Ambu trợ thở. Một vị bác sĩ ép tim ngoài lồng ngực cho tôi . Chỉ một lúc sau , các bác sĩ lắc đầu và tiến hành làm biên bản.
Tôi xà xuống xem vị bác sĩ viết vào cuốn sổ trực : “ Bệnh nhân Phạm..60 tuổi. Địa chỉ …Hoàn Kiếm – Hà Nội. Lúc 10 g 40 . Lý do : Bất tỉnh sau TNGT.
Bệnh sử : Không rõ hoàn cảnh xảy ra tai nạn giữa xe máy và ô tô . Bệnh nhân bất tỉnh được Công an giao thông Mai Sơn đưa vào viện trong tình trạng hôn mê G 3d.M: 0 , HA:0 , thở ngáp, côn ngừng thở dài .Toàn thân xây sát , mặt biến dạng dính nhiều máu . VT rách da vùng trán , thái dương ( t) sâu sát xương , dài 12 cm . Vùng đỉnh chẩm có khối máu tụ . Ngực trái bầm tím , bụng chướng dịch . Chân tay tím nhợt . Đồng tử 2 bên giãn 3,5 mm , mất các phản xạ .
KL : Đa chấn thương , tiên lượng tử vong.
Xử trí : Khai thông đường thở , bóp bóng Ambu , ép tim ngoài lồng ngực . Dung dịch truyền sau 30 phút không có kết quả. Bệnh nhân tử vong hồi 11 g 10 phút ngày 12/8/2018. Có mặt đồng chí kíp trực và đồng chí Công an Mai Sơn . Tử vong : Đa chấn thương do TNGT.
Xử lý : Tử thi đưa xuống nhà xác bàn giao cho cơ quan CĐ tiếp tục làm việc. Địa chỉ báo tin …..”.
Vậy đúng thật là tôi đã chết . Có Bác sĩ và Công an chứng tử hẳn hoi . Nhìn xuống cái xác tím bầm , nát bấy kia , tôi thấy nó xa lạ và hầu như chẳng liên quan gì đến Thần thức tôi lúc này. Nhưng chính xác một điều đã xảy ra : Tôi đã là một hồn ma.
Người ta đưa tôi xuống nhà xác của bệnh viện. Một câu chú trong tâm thức tôi vẫn chạy mãi : “ Nam Mô Thần Xiêm - Nam Mô Thần Lục - Nam Mô Thần Mọi - Nam Mô Thần Chà -Thôi e niên sái -Lục cà ru hơi -Lục cà ru hỡi-Lục cà ru hời .” Các nàng Chúa Xiêm hoa trắng , hoa đỏ ơi , các nàng Bướm đêm màu tím đến diệu huyền ơi , các nàng Thăm hoa trắng loang tím e ấp ơi , các nàng Lục Bình hoa trắng luôn ngẩng cao đầu ơi , các nàng Ngải Diệp Tiên hoa trắng ,Ngải Diệp Tiên Hoa vàng ,Ngải Gà ,Ngải Gió ,Ngải Gừng lạc ( An Giang ) , Ngải Nàng kim , Ngải Hổ trắng ( An Giang ) , Ngải Hoàng Hổ , Ngải Lửa ,Ngải Máu , Ngải Mạnh trắng , Ngải Mạnh vàng , Ngải Mạnh xanh , Ngải Nàng soài, Ngải Bo Mường, Ngải Nàng Bún, Ngải Chàng Bún ,Ngải Cẩm Địa Trắng, Ngải Cẩm Địa Đen ( ngải Hắc Hổ ) , Ngải Chanh , Ngải Quế Cam, Ngải Diệp Tiên hoa đỏ nhỏ , Ngải Diệp Tiên hoa đỏ to ( Hạnh Phúc ) , Ngải Diệp Tiên hoa trắng, Ngải Diệp Tiên Hoa vàng , Ngải Gió …. ơi , mau về đây với ta . Giờ này ta cô đơn lắm các Nàng ơi có biết không ?
Cô người tình nhỏ bé của tôi lúc này đã đến. Nàng khóc dấm dứt , tóc tai rối bù , quần áo xộc xệch trông thật là tội nghiệp. Gần 10 năm nay , bằng chút tiền lương giáo viên tiểu học còm cõi , nàng đã hết lòng hết sức lo cho tôi từng ly , từng tý. Buổi sáng , tôi bảo nàng là tôi đi đến đại lý sắt thép để mua ít vật tư , sửa giúp cho nàng cái mái sân trước. Vậy mà tôi một đi không trở lại. Đừng buồn em nhé. Cảm ơn những sự trìu mến , ân cần với tôi gần 10 năm qua. Giờ này nàng lại đơn côi lẻ bóng trong cuộc đời rồi. Cầu xin Tổ , Thày và các Nàng Ngải giúp nàng qua được giai đoạn cùng cực này. Em hãy thay ta chăm sóc cho các nàng Ngải ta mới đưa lên trồng tại Hát Lót nghe em . Các Nàng Ngải sẽ bảo vệ cho em đúng như ta sẽ gửi gắm em cho họ. Em cũng cần biết điều này : sáng nay tôi đã mua hơn 4 triệu tiền sắt và tôn lợp mái , đã trả tiền đầy đủ . Em hãy liên hệ với họ để nhận về làm cái mái cho xong nhé. Sắp lụt to rồi , cả khu nhà ở của em sẽ ngập trong ít ngày tới . Nhớ chuẩn bị đầy đủ đồ ăn trong những ngày lũ lụt nhé. Tôi sẽ phù hộ cho em tai qua nạn khỏi.
Ngoài cửa nhà xác chợt lao sao tiếng người , tiếng khóc , tiếng gọi tên tôi nghe sầu thăm thẳm. Mấy đứa em gái và 2 đứa con tôi tất tả đi vào.
Từ lúc nhận được tin tôi bị tai nạn cách nhà gần 300 km , chúng vội thuê xe lên đây. Trời Tây Bắc đang mưa sụt sùi , nhiều đoạn đường bị ngập và sụt lở đất cực kì nguy hiểm. Các đoạn đường như Tân Lạc ,Tòng Đậu , Đèo Thung Khe , Vân Hồ ,Chiềng Hắc Mộc Châu , Yên Châu nhiều đoạn nước ngập gần hết bánh xe, nước suối dâng lên ngập đường Quốc lộ 6 . Bình thường mực nước suối cách mặt đường 6 từ 15 – 20 m , bây giờ chỉ còn nhìn thấy những cây cột mốc nhô phần sơn đỏ lên khỏi mặt nước . Mưa lâu ngày tích đầy nước trong các lớp đất tà luy , chỉ cần thêm một chút nước nữa là các mái tà luy lật nhào xuống mặt đường kèm theo dòng lũ quét sẽ cuốn phăng tất cả xuống vực . May mà nhỏ em tôi thuê được chiếc xe 7 chỗ gầm cao mà mất gần 10 tiếng đồng hồ chúng mới lên được tới đây. Chiếc xe thứ 2 chở bà vợ tôi cùng vài người nữa không thể đi được phải ngủ lại tại thị trấn Mộc Châu.
Người ta kêu gia đình tôi ký biên bản để tiến hành thủ tục khám nghiệm tử thi. Thần thức tôi vẫn bay từ góc này qua góc khác của nhà xác và tôi vẫn chăm chú xem phía dưới họ đang làm những gì với cái thân xác nhầu nhĩ của mình.
Khi họ đọc biên bản pháp y tôi chú ý những dòng : “ Mổ tử thi – Phẫu thuật mổ ngực : Trong khoang ngực phải có nhiều máu loãng , máu đen , khối lượng khoảng 300 ml . Phổi phải phía dưới xẹp , mặt trước có 3 vết rách nhu mô phổi . Kiểm tra thấy gãy xương sườn số 4,5,6,7,8,9 đầu xương gãy chọc vào khoang phổi.” Xác tôi được bàn giao cho gia đình.
Mấy đứa em và con tôi mệt quá đã về nhà trọ ngủ. Trong nhà xác chỉ còn cô người tình của tôi và 2 vợ chồng đứa em một người bạn tôi trên Hát Lót tiến hành lau rửa và thay quần áo cho tôi. Bàn tay run rảy của cô ấy cứ run lên khi chạm vào thân thể thôi. Thấy vậy cậu em của bạn tôi phải thay thế cho cô , lau chùi cho tôi thật kỹ lưỡng và thay đồ mới cho tôi. Từ chiều cậu ta đã điện thuê từ Thành phố Sơn La mang về đây một cái quan tài tự làm lạnh vì nhà xác ở Mai Sơn không có phòng lạnh giữ tử thi .Như vậy tôi đã là kẻ chết không toàn thây. Người ta đưa tôi vào một cái quan tài tự làm lạnh. Bỗng nhiên Thần thức tôi như mất điện , từng làn sương trắng bao phủ và tất cả dần dần chìm vào cõi hư vô yên tĩnh đến rợn người.
CHƯƠNG 2. THỜI THƠ ẤU CỦA TÔI .
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét