TẢN MẠN CHUYỆN ĐỜI.
( Hai thày trò tự nhận là chó hoang và mèo hoang lang thang trên đường phố Sài thành )
* TA LÀ AI ???
Những ngày mới bước chân vào nghiên cứu và thực hành Huyền Môn - dienbatn thấy có lúc mình giống Phật và cũng rất nhiều lúc thấy mình giống Quỷ quá . Những lúc vui cùng những em học sinh nhỏ nghèo khổ trong giá lạnh Tây Bắc , thấy được những nụ cười rạng rỡ trong ánh mắt trẻ thơ - Lòng mình tự nhiên chùng xuống và mơ ước có thật nhiều tiền để có thể giúp các em được nhiều hơn nữa . Tự thấy mình bé nhỏ trước nghị lực của các thày cô giáo vùng cao , trước những bàn chân trần đi học trong giá rét của các em nhỏ . Lòng thanh thản và thật bình yên . Nghĩ mình là con Phật !!!!
Những lúc gặp những người khách quái quỷ , van xin , khóc lóc vì chồng bỏ đi , tới lúc mình nhận lời nhờ Sư phụ giúp thì người đó mới ngửa bài là : Phải cho con đĩ kia một trận . Bản chất con người vốn hèn , cả mình cũng vậy . Không dám đối đầu với sự thật , phải đánh lén nhờ Huyền môn . Tức quá , mình kêu giá thật cao - Chấp nhận . Giá nào để có thể hại một con người ??? Mình lúc đó là Quỷ hay Ma ???
Mang điều đó hỏi vị A Xà Lê . Thầy mình trả lời mới nghe tưởng chớt quớt : MÀY LÀ MÀY CHỨ CÒN LÀ AI NỮA !!!!
Híc , thế mà cũng đòi là A Xà Lê .
Nhưng ngồi bình tâm suy nghĩ . Con bò , con trâu ăn cỏ nhưng rồi thứ cỏ đó sẽ biến thành máu bò , thịt bò , óc bò . Con lợn ăn cám , nó cũng biến được cám thành máu lợn , thịt lợn , óc lợn .
Còn mình , mê mải học Huyền môn , thấy ai hay cũng đến tìm kiếm và bắt chước . Mất bao thời gian làm con công , lấy lông các con khác cắm vào làm lông của mình - Riết rồi trở thành cái con ...kỳ cục .
Rất nhiều năm sau mình mới hiểu được câu nói của A Xà Lê : MÀY LÀ MÀY .
Như con ong lấy hương của trăm loại hoa , mang về làm mật ngọt của riêng nó . Mình bắt đầu mới biết tiêu hóa một chút kiến thức của nhân loại và làm ra cái giống : Thịt của dienbatn , máu của dienbatn và óc cũng là của dienbatn . Thơm hay thối cũng là dienbatn . Đơn giản như đang rỡn . Vậy mà hai phần ba cuộc đời đi qua mới hiểu được chút kiến thức tý tẹo đó .
Các bạn có ai như tôi không ???
* TAO LÀ AI ?
Vị A Xà Lê của dienbatn năm nay cũng đã gần 80 tuổi rồi nhưng vẫn rất lém lỉnh và vui tính . Ông thường nhận mình là " Đạo Sĩ - Tức là Đĩ Xạo ". Với giọng sang sảng ông phân tích cho dienbatn : Mày thấy không - Đĩ đã ghê gớm lắm rồi mà tao còn là cái con đĩ xạo thì còn ghê gớm tới đâu . Nói rồi ông cười khà khà đắc chí .
* YÊU VÀ GHÉT .
A Xà Lê cũng rất thích tám cùng dienbatn . Ông thường bảo : Tao là tao ghét nhất mấy đứa tu tu ...nghe lạ , dienbatn hỏi tu tu là sao ? Ông trả lời : Tu tu tức là miệng tu đó , mũ áo chỉnh tề , đầu tròn áo vuông , miệng Nam mô mà thí chủ nào công đức nhiều thì vồn vã , thí chủ nào không công đức thì mặt lạnh như tiền . Tao thà chơi với ma thích hơn . Ma muốn gì là nói thẳng , chẳng phải dấu diếm , màu mè vì ai cũng biết rằng : " Xấu như Ma " .
Còn dienbatn cũng gặp ma nhiều rồi - Nhưng toàn chơi với Ma đẹp không à !
* TAO LÀ THÀY MIỄU .
Một hôm dienbatn cắc cớ hỏi A Xà Lê của mình : Thày ơi - Thế Thày là Thày gì . Tỉnh bơ ông đáp : TAO LÀ THÀY MIỄU .
Ngẩn ngơ . Thấy vậy ông giải thích : Thì các thứ Thày khác người ta chiếm hết rồi . Ở Chùa có Thày Chùa , Nhà Thờ có Cha hay Linh mục , Ở trong Đạo có các ông Đạo . Đi coi bói có Thày bói , xem số có Thày tướng , bên cạnh các Vip có Thày Dùi ... Tao hay đi cúng Miễu cho các Linh hồn nên tao là ...THÀY MIỄU .
* CHAY HAY MẶN .
Có một vị Đạo trưởng Thiên Khai Huỳnh Đạo kia là bạn cũ của dienbatn . Một lần đến thăm thấy bạn mới bệnh quá gày yếu bèn buột miệng : Chắc dạo này huynh ăn uống thiếu chất ? Nghe như cởi tấm lòng , Đạo trưởng trả lời : Lỡ nhận thọ Sắc rồi nên phải trai trường và có vẻ nuối tiếc ăn mặn lắm .
Về , hỏi A Xà Lê : Thày ơi , ăn chay và ăn mặn có khác nhau không ?
A Xà Lê trả lời tỉnh bơ : Tao đâu có biết , thức ăn đã qua khỏi họng là tao đã hết trách nhiệm với nó rồi . Híc .
* TAO LÀ ĐẠI UÝ MIỄU .
Một bữa dienbatn xem phim Tàu thấy có mấy vị sư đầu húi trọc và có điểm một số chấm trên đỉnh mới cắc cớ thắc mắc với A Xà Lê : Thày ơi , tại sao sư lại phải cạo trọc đầu và còn đốt lên trên Huyệt Bách Hội một số chấm tròn như vậy để làm chi ????
A Xà Lê trả lời : Tao cũng ngu luôn , chỉ biết nếu đốt trên Huyệt Bách Hội thì tức là phá mất đường thông Thiên Khí mất rồi . Còn số chấm trên đầu có lẽ để ....phân biệt chức vụ , tỷ như Đại úy sư , Trung tá sư , Thiếu tướng sư ...nôm na là vậy . Có điều tao học Phật đã lâu , thấy hình các vị Phật toàn là Phật Mô đen không à , như Phật Thích Ca Mâu ni còn chơi cả tóc Hai - Lai ( line ) nữa chứ . Không tin mày cứ lên Tam Bảo mà coi .
dienbatn lên Tam Bảo thấy như vậy thật bèn kêu A Xà Lê : Thày ơi , nếu mình sợ phá mất Huyệt bách Hội thì Thày và con làm mỗi người hai cái quân hàm sư : Thày là Đại úy Sư còn con là binh nhất sư Thày nhé . Ông Thày liền rãy nẩy lên : Mày Xạo , tao là Đại úy sư hồi nào ?? Tao là Đại Uý Miễu !!!!!
* SAO TAO THẤY DỄ QUÁ MÀ !
Dienbatn ngồi đọc báo trên inh tờ nét :
" Hiện nay, các cơ quan chức năng chỉ tăng cường các hình thức xử phạt người dân qua các hành vi bắt bớ, phạt tiền, giam giữ xe… và đó mới chỉ là giải quyết phần ngọn của vấn đề.
Chỉ riêng năm 2006, số tiền thu phạt đã lên tới 460 tỷ đồng.
Tất cả các biện pháp trên chỉ là cái ngọn. Bởi nguyên nhân gốc rễ, cốt lõi đâu phải chỉ ở phía người dân mà chính từ phía các cơ quan Nhà nước lại không được làm rõ, hoặc cố tình che giấu, né tránh.
"
Đọc chán rồi ngồi phàn nàn : Thôi thì đủ các thứ Phòng , Ban , Trạm , Trại , Xưởng , tả pí lù ban ngành họp ngày họp đêm , họp và họp ... nhưng ùn tắc giao thông và tai nạn xảy ra là ...chuyện thường ngày ở Huyện . Chán chẳng muốn đi ra đường ....
A Xà Lê ngồi bên cạnh xem ké buột miệng xuýt xoa : Dễ ợt , thế cũng đòi ...
dienbatn quay sang hỏi : Bao nhiêu người , bao nhiêu trí thức , trí ngủ , bao nhiêu tiền tổ chức, bao nhiêu thời gian bỏ ra mà ...Vũ Như Cẩn sao Thày lại nói dễ ợt .
Và sau đó quay mặt đi nói nhỏ : Thày mà cũng xạo ...
Nghe vậy Thày Miễu tức quá làm một tràng : Ai bảo tao xạo ??? Thì mày thấy không , Pháp luật có rồi , bảng hiệu giao thông có rồi . Nếu như cho tao làm Tổng chỉ huy , tao lấy 460 tỷ đó mở một tháng rầm rộ tuyên truyền luật giao thông , sơn sửa , làm mới bảng hiệu trên toàn Quốc , Tuyển vô số lượng công an và trật tự giao thông cho ra đứng trên đường . Ai phạt được 1 triệu cho hẳn 300 ngàn đồng . Khỏi trả lương . Cứ 10 người thuê một kiểm tra , kiểm soát . Cũng tự hưởng lương bằng cách phát hiện thằng nào diếm tiền công quỹ thì phạt thằng đó gấp hai lần , cho kiểm soát 30 % số tiền đó . Ai vi phạm giao thông bất kể lớn , bé , già , trẻ , osin hay VIP đều phạt như nhau và đúng quy định . Tao cam đoan với mày chỉ 6 tháng là êm . Nhà nước lại có hàng trăm ngàn tỷ đồng để xây cầu , làm đường , hàng vạn người có việc làm . Thằng nào đào đường không đúng thời gian cho phép - Phạt . Làm xong không hoàn lại đường cho láng cho trơn như ban đầu - Phạt ... Có luật thì cứ theo đúng luật mà PHẠT - PHẠT - PHẠT...HÙM PHẠT - OM MANY PADME HUM PHẠT PHẠT. Dễ ợt .....
dienbatn ngồi nín khe - Ừa - Cũng có lý .
* CHÙA NÀO THIÊNG NHẤT ?
Ngồi buồn , dienbatn hỏi Thày Miễu : Thày ơi , Thày đã đi khắp nơi từ Nam chí Bắc , từ Lào sang Miên , từ núi cao biển rộng tới hang cùng ngõ hẻm Thày thấy chùa nào thiêng nhất ? Chùa Đồng Yên Tử , Chùa Bái Đính , chùa Hương , chùa Thày , chùa Thiên Mụ .....????
Thày Miễu lắc lư cái đầu , lắc lư cái mình và chỉ vào đầu mình mà phán : Đây là chùa Tao linh thiêng nhất !!!!
Bịt miệng không kịp , dienbatn nói : X....ạ .....o .
Thày Miễu tức quá liền giảng : Mày thấy không ? Tao nghĩ đến Phật và làm theo lời Phật thì tao là Chùa Phật . Tao nghĩ đến Quỷ và làm ác theo Quỷ thì tao là chùa Quỷ . Tao hay nghĩ đến Vong hồn người ta và cúng cầu siêu cho họ thì tao là ...Miễu vong . Tao nghĩ đến các Đấng , các Cõi nào thì họ liền về Chùa Tao và tao là cái chùa đó . Vậy thì Linh Nhất vẫn là cái Chùa Tao . Hàng ngày tao lo quét dọn cho cái Chùa Tao sạch sẽ , làm nhiều điều thiện thì cái Chùa Tao là linh thiêng nhất .
* ĐẠI HÙNG - ĐẠI LỰC - ĐẠI TỪ - ĐẠI BI .
Ngồi tám với Thày Miễu , dienbatn lại cắc cớ hỏi : Thày ơi , Thày đi cúng Miễu như vậy có lấy tiền của người ta không ?
Tỉnh bơ Thày đáp : Lấy chứ , không lấy tiền tao ăn cỏ mà sống hay sao ? Cái thằng ....
Dienbatn : Thế sao con thấy các Thày khác toàn làm phúc thôi , đâu có lấy tiền .
Thày Miễu : Xạo ke , không lấy tiền thì họ sống bằng gì ? Tiền đâu mua gạo , mua bông , mua nhang đèn ...tiền đâu mà đi làm từ thiện . Mày muốn làm từ thiện , giúp đỡ người khác thì trong túi mày phải có ...Xiền . Có điều tao lấy tiền theo đúng công sức của tao bỏ ra , làm mười nhận mười , làm năm nhận năm ...đừng nhận quá sức của mình . Lấy được tiền thì chia làm ba phần : Một phần để sinh sống , một phần mua nhang đèn , một phần giúp người nghèo tận tay họ . Phật có dạy : ĐẠI HÙNG - ĐẠI LỰC - ĐẠI TỪ - ĐẠI BI . Phải có HÙNG, có LỰC mới có thể làm TỪ , làm Bi mới được con ạ . Không có Hùng , có Lực thì khi muốn giúp người khác mà lực bất tòng Tâm phỏng có ích gì đâu . Ai bảo mày là tao không lấy tiền ????.
Dienbatn : Híc !!!!
* THÀY DẮT TRÒ ĐI ĂN TRỘM ....QUÁN ĐẢNH .
Một bữa , nghe người ta rủ nhau đi Quán đảnh của một vị Thày bên Nê Pan sang Việt Nam đông quá , dienbatn cũng sốt ruột xin A Xà Lê của mình đi Quán đảnh . Thày Miễu liền nói : Mày đang học Mật tông Việt Nam sao còn muốn học của Thày Nê Pan ? Bộ mày tưởng Thày Việt nam mình dở lắm hay sao ? Hay mày chuộng Thày ngoại hơn Thày nội ?
Nghe thấy Thày nói vậy nên dienbatn ngồi im không xin đi Quán đảnh nữa nhưng vẫn buồn buồn như chưa được ăn cơm . Thấy vậy Thày Miễu đến dỗ dành : Mày thật là cái đồ ....đồ tham Quán đảnh . Thế mày có biết Quán đảnh Mật Tông là cái gì không và tác dụng như thế nào không ? Thấy dienbatn ngu ngu , Thày liền giảng : Quán đảnh là một cái lễ về hình thức là người Thày vẩy mấy giọt nước lên đầu mày , đọc cho mày nghe Kinh Vô Lượng Thọ và chấp nhận từ nay dìu dắt mày trên con đường tu Phật . Quán nghĩa là sự gia trì từ bi , cũng như sự quan tâm chăm sóc chân chính , ái hộ giúp đỡ . Đảnh tức là đỉnh , nghĩa là đem đến cho mày một Đại Pháp của Phật không gì cao hơn . Quán đảnh là một biểu pháp , lấy nước Cam lồ biểu trưng cho Phật pháp , là pháp cao tột cùng . Chúng ta đem Kinh Vô Lượng Thọ đọc từ đầu đến cuối một lần , chẳng những Phật A Di Đà trao truyền Quán đảnh mà khắp Mười phương chư Phật làm lễ Quán đảnh cho chúng ta , tuy rằng điều đó ta không biết . Trong phép Quán đảnh mà chúng ta còn khởi niệm vọng tưởng phân biệt , chấp trước thì làm sao tiêu trừ được nghiệp chướng . Nghe vậy dienbatn mới bớt làm cái mặt buồn . Lại nói với Thày : Thày ơi , con đã được các Thày bên Bắc Tông Quán đảnh , bên Mật Tông Liên hoa phái quán đảnh rồi . Thày tìm cho con một vị Thày bên Nam Tông để con xin Quán đảnh cho đủ bộ . Thày Miễu ngồi suy nghĩ và reo lên : Tao nhớ ra rồi , tao có ông bạn từ mấy chục năm trước tu bên Nam Tông . Tao sẽ đưa mày đi đến xin Quán đảnh vậy . Mà ông này khó lắm đấy nhe . Ổng đang xây Tổ đình lớn lắm , không biết ổng có thời gian làm lễ Quán đảnh cho mình không ?
Nghe vậy , dienbatn đánh xe ra liền , hai Thày trò phóng một mạch lên Tổ đình Bửu Long . Lên đến nơi , Thày Viên Minh đang chỉ huy mọi người xây dựng một ngôi Tổ đình rất đẹp theo đúng kiểu Nam tông . Thấy bạn gìa tới thăm , Thày mời vào phòng khách uống nước . Thày Miễu nói : Tôi có thằng đệ , dẫn lên nhờ Sư làm cho nó cái lễ Quán đảnh để nó theo học Phật pháp . Thày Viên Minh nói : Làm lễ Quán đảnh cho nó thì được , xong bữa nay đang xây Chùa nên bận quá . Nói rồi , Thày vào nhà trong lấy nước Lavis ra cho chúng tôi uống . Khi Thày Viên Minh vừa đi khuất , Thày Miễu ghé tai dienbatn nói nhỏ : ...cứ thế .. cứ thế .
Thày Viên Minh rót nước lạnh ra mấy cái ly lớn và mời chúng tôi uống . dienbatn liền cầm ly nước đến bên Thày Viên Minh quỳ xuống và nói : Bữa nay Thày bận nên con chỉ xin Thày đổ ly nước này lên đầu cho con và Thày đọc cho con mấy câu Kinh Vô Lượng Thọ . Hai ông Thày nhìn nhau cười phá lên và Thày Viên Minh cầm ly nước trì trú vào , sau đó đổ tất tần tật lên đầu dienbatn . Thày đọc cho dienbatn Kinh Vô Lượng Thọ và kêu đứng dậy . Dienbatn lạy tạ Thày ba lậy và nói : Đệ tử xin cảm ơn Sư phụ . Thày Viên Minh ngồi nói chuyện với Thày Miễu , nhân thể giảng cho dienbatn biết mục đích của công việc tu tập....
Tiễn chúng tôi về , Thày Viên Minh cho dienbatn số điện thoại và dặn khi gặp khó khăn gì trong tu tập cứ gọi điện cho Thày .
Ra đến ngoài đường , Thày Miễu mới cười nói : Gần 80 năm nay tao mới thấy có thằng như mày đi ăn trộm ...Quán đảnh . Hai Thày trò lúc này đều cảm thấy khoài khoai khoái khoai . Hi Hi .
* TỪ THIỆN CHO AI ???
Đi từ thiện về , dienbatn hớn hở khoe với Thày Miễu : Thày ơi , bữa nay chúng con đi làm từ thiện vui lắm , chắc được công đức vô lượng Thày nhỉ ? Ông Thày mặt lạnh tanh : Thế ai làm từ thiện cho ai ?
- Chúng con làm từ thiện cho đồng bào mình bị bão lụt .
- Thế mang cho họ được những gì ?
- Dạ , mang cho họ được mỗi nhà một thùng mì ăn liền và quần áo ạ .
- Thế nhà họ ăn được bao lâu ?
- Lúc này dienbatn mới giật mình và lí nhí thưa : Dạ , nhiều lắm được 3 ngày ạ .
- Thế lúc đưa đồ bọn mày có nói gì không ?
- Dạ có . Chúng con nói chúng con đi làm từ thiện giúp đỡ đồng bào trong lúc khó khăn ạ .
Lúc này ông Thày trông buồn hẳn , chẳng nói chẳng rằng quay đít đi chỗ khác . dienbatn vội chạy theo năn nỉ : Thày ơi , sao Thày không vui ?????
Thày liền bảo : Cả đoàn rầm rộ trống giong , cờ mở đi như vậy mà 3 ngày sau thì người dân ở đó đói vẫn hoàn đói . Tương tự như thấy thằng nghiện Xì ke đang trong cơn vã thuốc . Chúng mày đem cho nó 100 ngàn để nó mua thuốc cho khỏi cơn vã - Sau đó là cái gì ? Lại tưởng tượng ra rằng mình công đức vô lượng !!!!
Thực ra chính những đồng bào bị nạn bão lụt mới là người đang từ thiện cho bọn mày đó . Họ giúp cho bọn bay có được cơ hội trả nợ nghiệp dữ mà bọn bay đã làm trong vô lượng kiếp trước . Bọn bay phải cảm ơn họ mới đúng . Tất cả ốm đau , bệnh tật , tai nạn ngày hôm nay là do nghiệp quả của nhiều đời kiếp trước . Bọn bay cho họ 100 ngàn mà chẳng nói gì thì vẫn chỉ là 100 ngàn - Sống được 3 ngày . Nếu khi tặng quà mà bọn bay biết cầu xin chư Phật giúp đỡ cho họ thoát khỏi tai nạn , bệnh tật , nghiệp quả của họ và hồi hướng công đức của mình cho họ thì 100 ngàn của bọn bay sẽ biến thành tiền tỷ tỷ đó hiểu chưa ?
- Thế hồi hướng làm sao ạ ?
- Thế này này : " Nguyện đem công đức này hướng về mười phương Pháp giới Chúng sinh , thân tâm thường an lạc, bệnh tật , tai nạn đều tiêu trừ , mọi sở cầu đều được như ý , tất cả mọi nghiệp chướng , phiền não chướng , sở tri chướng đều tiêu trừ , thành tựu vô lượng giải thoát môn Tam Muội . Ngộ nhập Phật Tri Kiến và tốc chứng quả vị Vô Thượng Chánh Đảng Chánh Giác .
CHÚ HỒI HƯỚNG : OM , SA MA RA , SA MA RA , DI MA NA , CHẮC KỜ RA , MA HA , CHẮC KỜ RA , HÙM – 7 LẦN .
( OM , SAMARA , SAMARA , JIMANA , CAKKRA , MAHA , CAKKRA , HUM ) ."
dienbatn : Con mẹc xi bô cu Thầy .
* TÁO BÓN .
Một bữa, dienbatn đưa Thày Miễu đi chứng giấy tờ trên phường . Lên đến cơ quan , Thày Miễu xếp hàng chờ chứng giấy . Một vị Phụ Mẫu chi dân uy nghi lẫm liệt ngồi sau chiếc bàn to đùng mặt lạnh như tiền . Đến lượt Thày Miễu , vị Quan không thèm ngó chỉ buông thõng một câu : Cần gì ? Thày Miễu vội đưa xấp giấy tờ ra và trình bày lý do . Vị Quan ký đánh rẹt một cái và hất hàm bảo sang bàn bên đóng dấu .
Khi ra cửa , Thày Miễu đăm chiêu bảo dienbatn : Tao thương cho ông Quan đó quá mày ạ ?
dienbatn hỏi : - Sao lại thương ???
- Chắc ông Quan đó đang bị táo bón nên khó chịu trong người .
- Không phải vậy đâu Thày ơi , ổng phải làm ra cái bộ mặt khó như vậy mới đúng là Quan mà .
- Ơ , chứ không phải ổng bị táo bón à ? May mới chỉ là Quan Phường , nếu là Quan to chắc các ổng đó còn táo bón dữ nữa há ???
- Bây giờ đi đâu cũng vậy Thày ơi !
- Vậy thì mấy ổng khổ rồi . Mày thấy không , Ông Phật Di Lặc chức to như thế mà cứ cười toe toét suốt ngày . Không tin mày nhìn thử coi . Đời mà không có nụ cười thì khổ lắm đó . Mày nhìn mấy bông hoa dại ven đường kia kìa , nó nở hoa ra cũng cười toe toét đó thôi . Người ta phải biết rằng : Nụ cười là lời cầu nguyện linh thiêng nhất đó mày . Người không có nụ cười thì còn thua cả những bông hoa dại ven đường . Mày thấy không , tao già rồi chứ còn đĩ lắm , cứ cười hoài à , khà khà ...
Cắc cớ , dienbatn hỏi : Thày ơi , ban nãy gặp ông Quan đó Thày có sợ không mà tay Thày run quá vậy ???
Thày Miễu : Sợ quá - Sợ quá - Sợ quá . Mà tao sợ là sợ cho mấy ổng . Ngày nay , luật nhân quả vay là trả liền à , đâu có như ngày xưa ba tao dạy : Đời cha ăn mặn - Đời con khát nước .
dienbatn : !!!
* CHUYỆN MẶT HỒ :
Một bữa , hai Thày trò đang ngồi uống cafe bên cạnh một cái hồ nước trong veo . Một vị khách quen thấy Thày liền đến than thở : Thày ơi , sao dạo này con khổ quá , nhà con xẩy ra đủ thứ chuyện buồn . Làm ăn thất bại , chồng thì theo gái , con cái rong chơi chẳng chịu học hành gì cả . Con lo lắng quá mà không biết làm sao . Càng ngày con càng cảm thấy mọi chuyện không thể giải quyết được nữa . Thày giúp cho con với .
Thày Miễu đứng dậy , nhặt cục gạch ở bên cạnh ném ùm một cái xuống hồ rồi thản nhiên ngồi uống cafe tiếp . dienbatn và vị khách đó trợn tròn mắt ngạc nhiên ?????
Lúc đó Thày Miễu mới thủng thỉnh nói rằng : Bọn bay nhìn mặt nước hồ mà xem . Lúc tao ném cục gạch xuống , nó cuốn bùn nổi lên làm nước đục ngầu , đâu có nhìn ra được thứ gì ở dưới đáy đâu ? Nếu bọn bay càng khoắng nó lên nó càng đục . Việc nhà bay cũng vậy , phải để tâm hồn bay yên lặng như mặt hồ kia , khi bùn đất chìm xuống , nước trong lại mới nhìn thấy rõ mọi sự vật con à . Khi nhìn nhận rõ sự việc rồi mới tìm được cách giải quyết tốt nhất đó nhe .
* SỰ QUAN TRỌNG CỦA ĐỒNG TIỀN .
Một bữa , dienbatn thấy Thày Miễu ngồi nhà ngâm nga :
" Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ ,
Người khôn người kiếm chốn lao xao ".
Thấy vậy liền hỏi : Bữa nay Thày có tâm sự hả ???
- Tâm sự gì đâu . Mày không thấy mặt tao bữa nay sò ke à ?
- Sao vậy Thầy ?
- Bữa nay tao dại , tao tìm nơi vắng vẻ , không thèm chơi với ai nữa .
- Vậy con cũng đi tìm nơi vắng vẻ nhe Thầy ???
- Mày ngu quá . Sở dĩ tao đi tìm nơi vắng vẻ bỏi vì ... bởi vì
- Bởi sao Thày ?
- Cái thằng ngu quá cỡ thợ mộc , bởi vì tao ...hết Xiền chứ sao !!! Mày thấy không, bữa nào có Xiền , ra đường cái bản mặt tao vênh vênh thấy ghét . Tao giơ tay , giơ chân múa may trông đĩ hết sức . Bữa nay hết tiền tao đóng vai hiền triết không được à ???
dienbatn.
hi,chú hùng ơi,con cũng là 1 hành giả mật tông việt nam.con đã theo dõi rất nhiều bài viết của chú trên khắp các trang,con k nhận xét mà thầm vui mừng khi đạo pháp vẫn còn những người như chú,thầy của chú và thầy của con sao giống nhau quá,vẫn vô tư lự với đời thường.con tuy còn rất trẻ (mới 22t thui)nhưng gặp cảnh đời trớ trêu,bạc bẽo,con người với con người mà lại lừa dối,tranh đấu,tàn hại lẫn nhau con thấy chán lắm.nhiều lúc xin thầy xuất gia,thầy k nói gì mà xoay qua tát 1 cái nổ đom đóm,thầy quát:"mày còn nợ cha nợ mẹ,nợ đời cả nùi thế kia thì tu cái gì mà tu",đau lắm nhưng nghĩ lại thầy nói đúng.hôm nay đọc bài này của chú làm con cười nhiều lắm,k phải cười vì tiếu mà cười vì sự tiêu dao của mấy ông thầy mình.mình nói mình tu hay tu giỏi,nhưng sao cách mấy ổng còn xa quá hà...phải hong chú...vài lời sẽ chia với chú.Thân
Trả lờiXóaNhập vào rồi mới xuất ra. Không nhập lấy gì mà xuất ? Thân ái. dienbatn.
Trả lờiXóanhập thế rồi mới xuất thế...hihihi con hiểu rồi chú ạ...cám ơn chú lắm...thân ái
Trả lờiXóathảo luận giữa chú và thầy hay quá
Trả lờiXóa