LƯỢC KHẢO VỀ CÁC HỆ PHÁI HUYỀN MÔN NAM TÔNG. BÀI 7.
PHẦN 2.NHỮNG HỆ PHÁI CƠ BẢN CỦA HUYỀN MÔN NAM TÔNG.
CẢNH BÁO : Các tài liệu trong loạt bài này các bạn không nên tự luyện tập nếu không có chân sư hướng dẫn. dienbatn không chịu trách nhiệm về hành vi tự ý luyện tập của các bạn nếu có hậu quả đáng tiếc. dienbatn.
II / PHÁI THẤT SƠN THẦN QUYỀN.
ĐI TÌM NGUỒN GỐC PHÁI THẤT SƠN THẦN QUYỀN. ( Tiếp ).
2/ Lễ hội Xiên Lình tại Tân Chậu - An Giang. ( Bài của Nộng Huyền Sơn ).
Chiếc ghế kiệu đang lưu giữ tại am Đường Công với hàng đinh tua tủa.
" Từ rất lâu, trong giới pháp sư huyền thuật Việt Nam đã bí mật rỉ tai nhau về một lễ hội hành xác đặc dị ở Việt Nam diễn ra vào giữa tháng Giêng âm lịch nhưng họ luôn giữ bí mật về địa điểm. Họ cho rằng, những ai có "căn, cơ, duyên" mới được biết "thánh địa" diễn ra lễ hội. Những pháp sư huyền thuật có "căn, cơ, duyên" dự lễ hội sẽ có cơ hội nhận được sức mạnh vô hình nhưng rất vô biên. Và hàng năm, cứ mỗi dịp tết đến, các pháp sư lại lục tục đi tìm, dò hỏi địa điểm bí mật đó để tham dự.
Tình cờ, qua một tài liệu của đại sư H "điện bà" ở Hà Nội, chúng tôi phát hiện ra địa điểm đó ở Tân Châu, An Giang. Thông tin duy nhất chúng tôi có được là: Lễ hội hành xác diễn ra tại một ngôi "Am chư vị Năm Ông" ở ấp Long Thị B. Ngày nay, ấp Long Thị B đã trở thành khóm Long Thị B vì thị trấn Tân Châu đã được nâng cấp thành thị xã.
Đi tìm địa chỉ cuộc hành hương kỳ bí
Tại bến xe Tân Châu, tôi nhờ một người chạy xe ôm chở đi khắp khóm Long Thị B để tìm "nơi diễn ra lễ hội hành xác" suốt gần một buổi sáng nhưng công cốc. Anh xe ôm không biết ngôi "Am thờ chư vị Năm Ông" ở đâu đã đành, những người lớn tuổi ở khóm Long Thị B cũng lắc đầu khi được hỏi thăm.
Một số người lấm lét nhìn quanh rồi bảo: Làm gì có lễ hội mê tín dị đoan đó. Sau này, tôi được biết, tất cả những người được hỏi thăm đều biết rất rõ địa chỉ tâm linh đó nhưng ngại chúng tôi là "lực lượng mật" chuyên "bắt" những người hành nghề mê tín, dị đoan nên không chỉ đường. Họ đã cố bảo vệ niềm tin tâm linh của họ một cách yếu ớt bởi chính quyền địa phương cho phép thực hiện lễ hội nhưng cấm tuyên truyền. Có người đã bị phạt vì quay phim lễ hội hành xác rồi chép ra đĩa để bán. Đó là lý do cơ bản nhất khiến lễ hội độc đáo biến thành "bí mật". Sự "bí mật" đó được một số pháp sư thổi lên thành "huyền bí". Vô tình, chính quyền địa phương biến một lễ hội đặc sắc thành một sản phẩm "vô cùng bí mật".
Sau một buổi sáng thất bại, người chạy xe ôm khuyên tôi nên ghé miếu thờ ông Quan Đế đốt hương khấn vái xin giúp đỡ. Anh ta cho biết, người dân địa phương đều làm như vậy mỗi khi "phần đời" gặp bế tắc. Với anh ta, Quan Công là một vị thánh có khả năng giải quyết tất cả mọi chuyện khó khăn mà người đời bó tay. Lời khuyên thật hiệu nghiệm. Tại đó, không cần vào khấn Quan Công, tôi đã gặp một người trợ lễ tên Kiệt. Anh ta xác nhận: "Anh đã tìm đúng chỗ". Nhờ anh Kiệt, tôi đã gặp gỡ nhiều nhân vật "trong cuộc" và mọi chuyện trở nên sáng tỏ.
Nơi diễn ra lễ hội là một toà kiến trúc kiểu cổ xưa nhưng mới được xây dựng lại toạ lạc tại khu chợ cũ Tân Châu, ven mép thượng nguồn sông Tiền. Tấm biển hiệu ghi là "Quan Đế miếu".
Anh Kiệt cho biết, ngày xưa ngôi miếu nằm ở sát mé sông, do sạt lở, chính quyền đã cấp nền đất mới để xây ngôi mới.
Tại đây, cứ đến dịp rằm tháng Giêng hàng năm, theo nghi lễ truyền thống có từ hàng thế kỷ trước lưu truyền lại, những người được chọn sẽ tắm dầu đun sôi, dùng que sắt đâm xuyên người, dùng chuỳ gai tự đánh đập mình đến toé máu để ban phước cho cộng đồng. Không ai biết nguyên nhân từ đâu, khi nào và vì sao xuất hiện một lễ hội độc đáo như vậy tại địa phương mình.
Quan Đế miếu ở Tân Châu, An Giang - nơi diễn ra lễ hội hành xác hàng năm.
Lễ hội Thaipusam kiểu Việt Nam?
Hàng năm, cứ đến mùa chay tháng Giêng, cả thế giới rùng mình chứng kiến những màn hành xác kinh dị của một số tín đồ dự lễ hội Thaipusam ở một số địa điểm: Động Batu ở Kuala Lumpur (Malaysia), đảo PhuKet (Thái Lan), đền Sri Srinivasa Perumal (Singapore), đền Kochi (Ấn Đo)…^. Những nơi diễn ra lễ hội này đã thu hút hàng ngàn lượt khách du lịch đến xem va…` ngất xỉu. Liệu lễ hội hành xác ở Tân Châu có liên quan đến lễ hội Thaipusam?
Ông Hứa Trí Hùng - Trưởng ban bảo quản, được coi là "chủ chùa" - cho biết: "Chỉ biết người xưa làm sao, bây giờ chúng tôi làm y vậy, chứ chúng tôi không biết xuất phát từ đâu".
Theo thông lệ, ở Tân Châu, lễ hội diễn ra suốt 4 ngày từ 13 đến 16 tháng Giêng âm lịch.
Để chuẩn bị lễ hội, từ ngày mùng 4 tết cổ truyền, ban tế tự thực hiện một nghi lễ gọi là lễ "thỉnh Ông". Sau khi bày hương án, 4 vị chức sắc cao cấp nhất trong ban tế tự làm chủ tế đồng loạt đốt hương khấn thỉnh rồi xin keo. Keo là 2 miếng gỗ hình móng ngựa tượng trưng cho lưỡng nghi âm dương. 4 người chủ tế ném keo xuống nền gạch. Nếu cả 2 miếng keo cùng nằm sấp hoặc cùng nằm ngửa tức "Ông" chưa về. Nếu 1 miếng keo nằm sấp và 1 miếng nằm ngửa là "Ông đã về". Trống mừng được gióng lên dồn dập. Các tổ múa lân đang trong tư thế chuẩn bị nhận được tín hiệu "mừng" bắt đầu múa "nghinh Ông".
Đến ngày 13 vào lễ "đạp đường". Sau khi bày hương án, 4 vị chủ tế quỳ hầu xin keo chờ "Ông khai lễ". Khi nhận được tín hiệu, một vị chủ tế vung dùi đánh 3 hồi trống "lệnh khai hội".
Tiếng trống "lệnh khai hội" vừa dứt, một số người dự lễ hội sẽ rơi vào trạng thái vô thức nhập xác lên đồng. Những người này được gọi là "xác căn". Theo các bô lão địa phương thì "xác căn" là do "Ông" chọn đại trong số những người hành hương dự lễ. Họ là những người lao động bình thường, không liên quan đến pháp sư huyền thuật. Có nghĩa là, họ chưa từng học hành, tu luyện hay nhập môn, bái sư bất cứ loại tà thuật nào. Có người hành nghề bán vé số, có người chạy xe ôm, có người là tiểu thuơng…+
Ông D., 72 tuổi, cư ngụ tại khóm Long Thị C, đã từng được "nhập xác" khẳng định: "Trong thời gian nhập xác, tôi hoàn toàn không hay biết chuyện gì xảy ra đối với mình. Trạng thái như bất tỉnh. Khi tỉnh dậy thì mới biết mình được “Ong”^ chọn làm “xác can”( qua lời kể những người chứng kiến". Ông D. không theo tôn giáo nào, chưa từng học võ nghệ hay luyện bất kỳ loại bùa chú nào. Ông sinh sống bằng nghề làm rẫy. Không phải ai cũng thích làm "xác căn".
Ông X. - một chủ lò bánh ở gần miếu đã từng được "Ông" chọn làm "xác căn". Để trốn tránh, cứ đến những ngày diễn ra lễ hội ông X. phải rời khỏi địa phương cho đến khi hết lễ hội mới dám về. Năm 2009, một thiếu niên 15 tuổi cư ngụ ở xã Long Châu, cùng huyện đến xem lễ hội đã bất ngờ được "Ông" chọn làm "xác căn". Đến mùa lễ hội năm sau, gia đình phải đưa cậu ta sang địa phương khác để trốn tránh.
Ông Hai Nhung, 85 tuổi, cư ngụ ở khóm Long Thị B kể, sau khi "nhập xác", các "xác căn" phải bước qua một bãi than cháy rực để vào miếu chầu “Ông". Ai bước qua bãi than bị bỏng sẽ bị cộng đồng tẩy chay ngay vì đó là "xác căn" dỏm.
"Xác căn" vào miếu chầu "Ông" phải xưng danh. Thông thường, "xác căn" xưng danh 5 ông gồm: Đường Công, Bửu Công, Lãng Công, Chí Công và Hoá Công. Quang cảnh xưng danh của 5 ông Công diễn ra rất rùng rợn, kinh dị bởi những pha ra oai mà ai yếu tim sẽ ngất xỉu: Vừa xưng danh vừa đấm vào người thùm thụp hoặc liên tục đâm đầu vô cột miếu đến phun máu; Có ông rút cây đại đao trên bệ thờ nặng gần chục ký múa bài thảo vùn vụt hoặc dùng dao sắc chém vào người bình bịch (nhưng không hề hấn), có người yêu cầu đun sôi dầu đe…^? tắm. Ngoài 5 ông, còn có một số “Ong”^, “Bà" lạ như: Bà Cố hỷ, Hoả Công Thần tuớng…+
Điều lạ là, có nhiều người dáng vẻ ốm yếu nhưng khi "nhập xác" thì mạnh mẽ phi thường. Ở địa phương, ai cũng từng chứng kiến bà Tư Dề đã 92 tuổi vẫn được "Ông" chọn xưng danh "Bà Cố hỷ". Ngày thường, bà yếu đến nỗi khi đi phải có con cháu dìu 2 bên. Bà rất thích lễ hội nên năm nào cũng đến để được "Ông" chọn làm "xác căn".
Kết thúc nghi thức xưng danh, các "xác căn" được người dân đưa lên kiệu. Trên kiệu đặt sẵn một chiếc ngai cắm đinh tua tủa (nếu "xác căn" là đàn ông) hoặc cắm những hàng dao bén (nếu "xác căn" là phụ nữ). Kiệu được người dân xúm nhau công kênh đi diễu hành khắp các đường phố. Trên chiếc ngai kiệu, "xác căn" vừa ngồi nhún nhảy trên hàng chông hoặc dao vừa dùng thanh sắc nhọn xiên quai (đâm xuyên qua cổ họng, môi, gò má), dùng kiếm tự cắt lưỡi hoặc dùng chuỳ gai sắt tự đánh vào lưng mình. Tất cả những hành động hành xác trên phố đều phun máu.
Để đón phước, mỗi gia đình bày hương án trước hiên nhà, trên đó có bày sẵn tờ giấy để nhận máu của "xác căn". "Xác căn" sẽ đi từng nhà thấm máu của mình vào tờ giấy. Người dân địa phương cho rằng "xác căn" hành hạ mình để dùng máu chuộc lỗi với cõi trên.
Ngai kiệu công kênh "xác căn" đi ban máu từng nhà dài đến một ngôi am thờ ở rải rác trong khu dân cư. Am là một gian thờ trong một ngôi nhà dân.
Suốt 2 ngày 14 và rằm tháng Giêng, các "xác căn" và dân địa phương quây quần tại am. Ai có bệnh, có chuyện buồn đều đến nhờ "căn" giải trừ.
Ông Hai Nhung, người thủ từ am Đường Công.
Ngày xưa, ở vùng này chỉ có 5 cái am thờ 5 ông Công. Nhưng ngày nay, vì nhiều lý do, người ta chỉ còn biết 2 cái am. Am thờ Đường Công ở số 1271/, đường Nguyễn Công Nhàn, khóm Long Thị B đặt tại nhà cụ Hai Nhung, 85 tuổi.
Cụ Hai Nhung là người kế vị thủ từ ngôi am này từ đời ông nội truyền xuống. Cụ không rõ ngôi am này có từ lúc nào và cũng không hiểu vì sao mình lại thờ "nhất vị" Đường Công. Tuy giữ am nhưng cụ và con cháu trong nhà chưa từng được "Ông" chọn là "xác căn". Mỗi năm đến lễ, các "xác căn" từ nơi khác đến "trấn ngự" ông phải đứng ra chăm sóc và tổ chức tế lễ. Những người dân cùng xóm cũng góp tiền của để ông thực hiện tế lễ. Đến kỳ lễ hội, ngoài "xác căn" Đường Công còn có một số "xác căn" xưng danh khác cùng đến đây dự tiệc.
Am thứ hai thờ Bửu Công ở một địa chỉ gần ngôi chùa Gò Mối thuộc khóm Long Thạnh B. Còn 3 ngôi am thờ Lãng Công, Chí Công và Hoả Công không ai biết ở đâu.
Một "xác căn" đang vào lễ hành xác (ảnh tư liệu gia đình chú Hai Chương).
Ngoài 5 ngôi am thờ ngũ vị Công, tại địa phương còn có hàng chục ngôi khác thờ "Bà Cố hỷ", Hoả Công Thần tuớng…+.
Sau 2 ngày tế lễ tại các am, sáng ngày 16, các "xác căn" được dân đưa ngai kiệu trở về Quan Đế miếu để làm lễ "tống tàu". Những chiếc tàu mô hình được dân địa phương chung tay kết thủ công dài khoảng 5 mét. Trên đó, người ta chất đầy đầu heo, bánh trái, gạo, muối. Lễ "tống tàu" được giải thích là "tống tiễn điều xấu xa ra khỏi địa bàn". Những "xác căn" có nhiệm vụ nhảy xuống sông đẩy "tàu" ra xa bờ, càng xa càng tốt.
Nếu so với lễ hội Thaipusam và cách hành lễ hành xác trong lễ hội "cúng Ông" ở Tân Châu có nhiều điểm tương đồng, kể cả việc xuất hiện 5 vị thánh nhập xác. Nói cách khác, lễ hội hành xác ở Tân Châu chính là lễ hội Thaipusam diễn ra hàng năm ở các nước. Điều khác biệt tìm thấy trong lễ hội tại Tân Châu là nhân vật Quan Đế, tức Vân Trường - Quan Công xuất hiện "chỉ huy" tất cả các vị thần "nhập xác" và 5 vị Công thánh. Ngoài ra, tuy lễ hội ở Tân Châu và các nước diễn ra cùng tháng Giêng nhưng khác nhau ngày khởi hội.
5 vị Công thánh ở lễ hội hành xác tại Tân Châu chính là 5 vị Phật Xiêm - Một tín ngưỡng dị biệt xuất hiện ở Thái Lan cùng thời điểm với đức Phật Thích Ca.
Trong thời gian tìm hiểu, người viết đã phát hiện phong trào yêu nước kháng Pháp từ thế kỷ XIX đã "dẫn lối" cho lễ hội Thaipusam du nhập vào Việt Nam. Khi vào đến Việt Nam, lễ hội đã biến thể chút ít và xuất hiện thêm Quan Công và một số vị thần khác.
Với người dân Tân Châu, lễ hội hành xác còn quan trọng hơn tết cổ truyền. Thiết nghĩ, chính quyền địa phương cần tổ chức mời các nhà khoa học về xã hội, văn hoá nghiên cứu nghiêm túc lễ hội độc đáo này. Bởi đó không chỉ là một nét văn hoá tín ngưỡng truyền thống mà còn là chỉ dấu của lịch sử đấu tranh bảo vệ đất nước trước thế lực ngoại xâm của tiền nhân "
A.- Định nghĩa:-
“Đi thiếp” là một hiện tượng siêu tự nhiên, là một loại “Pháp Thuật” của Đạo Giáo, làm cho một người nào đó, linh hồn xuất ra khỏi thân thể, đi xuống cõi âm để tham quan, gặp gỡ thân nhân, hoặc truy xét nguồn gốc đầu thai của mình.
Đi thiếp rất phổ biến trong các cộng đồng người Hoa. Tiêu biểu nhất là tác phẩm “Địa Ngục Du Ký” do một người đi thiếp kể lại mà chép thành.
Hiện tượng nầy thì chưa có phương pháp đánh giá tính chân xác của nó, nhưng trong thực tế xã hội thì được ca tụng, tán thán rất nhiều.
Hiện nay , ở Đài Loan phổ biến rộng khắp, có những hội đoàn, tập thể, tổ chức thành nhóm hẵn hoi, kết quả được đánh giá cao bởi quần chúng.
Về phía các Nhà Thôi Miên, thì họ cho rằng, đi thiếp cũng là một hình thức của “Thuật Thôi Miên” mà thôi.
B.- Thuật Quán Linh :-
“Đi thiếp” là từ để chỉ cho một người nào đó, thông qua pháp thuật của vị đạo sĩ, “xuất hồn” ra khỏi xác, xuống chốn âm ty để tìm người thân, trong khi xác còn ngồi hoặc nằm tại cõi thế.
Đây là một trong những pháp thuật của phái “Quán Linh Thuật”, khu vực phía Nam Đài Loan gọi là “Quán Tam Cô”. Khi người nào đó đang trong tình trạng đi thiếp, họ không thể nhìn thấy rõ ràng cảnh vật xung quanh, mà chỉ có thể gặp và giao tiếp với người thân mà thôi. Tuy nhiên, phải nói rằng đầu óc của người đi thiếp vẫn tỉnh táo, phân biệt đúng sai. Thân thể của người đó chỉ hơi âm ấm, hơi thở rất nhẹ. Nói chung, người đi thiếp sử dụng được thị giác, vị giác, thính giác và khứu giác. Trong sách vở xưa nay chưa thấy chỗ nào nói về nguồn gốc xuất xứ của nó một cách cụ thể. Nhưng thực tế thì vẫn lưu truyền trong dân gian từ đời nầy qua đời khác một cách âm thầm, bí mật, dường như có, dường như không. Thỉnh thoảng lại nổi lên một chỗ nào đó, được mọi người hoan nghênh, thành thử biết pháp nầy vẫn còn tồn tại và có giá trị nhất định của nó, chứ không hẵn hoàn toàn hư huyền vô bổ.
*Người muốn tham dự cuộc đi thiếp thì không giới hạn chủng loại, giới tính, nam nữ, tôn giáo… nào cả. Về địa điểm thì cũng rất linh động, du di, không nhất thiết phải là nơi qui định. Có thể là tại chùa, ở Miếu, hoặc tại nhà người nào đó …Thời điểm có hiệu quả cao nhất là buổi chiều tối.
C.- Những điều cấm kỵ khi đi thiếp :-
-người quá sáu mươi tuổi không nên tham dự.
-người bị huyết áp cao, bệnh tim hoặc bệnh nặng khác.
-phụ nữ đang trong thời kỳ kinh nguyệt.
-người vừa đi thăm sản phụ thời gian chưa quá một tháng.
-người đi xem, không được đứng, ngồi trên ngạch cửa cái hoặc cửa hậu.
-phải giữ im lặng tuyệt đối trong quá trình đi thiếp của người đó, không nên nói chuyện cười đùa.
D.- Những điều cần chú ý khi tham gia cuộc đi thiếp :-
-người đi thiếp ngồi thoải mái, buông xả. Hai mắt nhắm tự nhiên, giữa hai chân mày có dán đạo linh phù, chữ phù nằm ở phía ngoài. (có khi bịt hai mắt lại, tùy theo môn phái)
-cỡi giày dép ra, đặt hai chân không trên đất, hai tay buông thả tự nhiên hai bên hông, không nắm lại, không gồng cứng.
-trong tâm không nghĩ tưởng tạp niệm hay mong cầu.
-khi pháp sư thi hành thuật pháp (niệm chú, họa phù…) những cảnh tượng hiện ra trước mắt như hào quang, phong cảnh lạ, hình tượng Thần, Phật …người tham gia phải chấp tay làm lễ. Đừng chấp cứng cho rằng đây chỉ là “cảnh tượng huyễn hoặc” mà không chấp tay, bỏ mất cơ hội tốt để tiếp xúc.
NHỮNG MỤC ĐÍCH CỦA “NGƯỜI ĐI THIẾP
A.- Thăm Cung Nguyên Thần:-
Cung Nguyên Thần còn gọi là Cung Bổn Mệnh. Trong cung nầy có một cái nhà “Nguyên Thần” của cá nhân người đi thiếp nầy.
Trong nhà, hiện ra cảnh trạng căn nhà, cách trang trí, những đồ dùng sinh hoạt … lúc đầu là để chỉ cho tiền kiếp của mình, sau đó, biến đổi chuyển sang kiếp hiện tại, rồi biến sang kiếp vị lai. Đồng thời cũng hiện ra tất cả những chi tiết về số con cháu, tình trạng công danh sự nghiệp ba đời của người đi thiếp, nếu người nầy cứ sống bình thường như lâu nay, nghĩa là không có sự tác động của “nghiệp lành” hay “nghiệp ác” khác.
* Khi ấy, nếu người đi thiếp khởi tâm nghĩ đến một điều lành, cảnh vật sẽ biến đổi theo hướng tốt đẹp hiện ra. Ngược lại, nếu người ấy khởi tâm nghĩ đến một điều ác, cảnh vật cũng hiện ra biến đổi theo hướng xấu ác.
*Đến đây, người đi thiếp tự mình biết rất rõ là “Phải làm sao để có được kết quả tốt” , khỏi cần ai giảng giải dài dòng. Nhất là , tuyệt đối tin vào “Nhân quả ba đời” không còn chút nghi ngờ gì nữa !
B.- Thăm thân nhân quá cố :-
Người đi thiếp cũng có thể xin gặp gỡ những thân nhân như :- cha mẹ, cô bác cậu dì, anh chị em, bạn bè, con cháu … đã qua phần trước đây.
Hai bên tùy ý han hỏi trò chuyện, trao đổi lẫn nhau về những tâm nguyện, điều mong cầu, việc cần làm để hỗ trợ cho vong linh người quá cố được chuyển đổi tốt đẹp hơn v.v…
Lúc bấy giờ, Pháp Sư tại đạo tràng “ nghe ,thấy, biết” nội dung trao đổi của hai bên (dĩ nhiên người ngoài không nghe thấy) mà đốt những “vàng bạc, tiền, đồ dùng thường ngày” (bằng đồ mã) để người đi thiếp trao tặng cho vong linh.
C.- DẠO CHƠI CÕI LINH GIỚI
Sách nói :- “Thượng cùng bích lạc, hạ huỳnh tuyền” (trên đến tận trời xanh thẩm, dưới xuống tận suối vàng) là để chỉ cho việc đi du lịch cõi trời và cõi âm.
Việc nầy làm thỏa mãn tánh hiếu kỳ của con người, là được đi vào một không gian khác cõi người. Những cõi nầy phong cảnh hết sức khác thường, không bút nào tả xiết.
Du khách được cỡi ngựa, hay ngồi trên chiếc kiệu đi dọc theo những con đường nhỏ, tha hồ quanh ngang rẽ dọc, đi vào những vườn hoa đẹp, nghỉ chân nơi những nhà mát cổ sắc cổ hương, hay vào trong cung điện hoành tráng mỹ lệ.
Nơi Thành Phong Đô có mười hai khu phố, trong đó khu phố thương mại là tấp nập nhất. Ở đây có đủ thứ đồ vật, quán rượu, tiệm trà sẵn sàng chiều ý khách, tha hồ thưởng thức. Du khách đích thân đi dạo tùy thích, lúc ấy năm giác quan đều có tác dụng rõ ràng cụ thể:- mắt, tai, mũi, lưỡi, thân đều thọ nhận cảm giác thực sự, chứ không phải mơ hồ bàng bạc như chiêm bao.
Nguồn bài viết lấy từ Diễn đàn công đồng tứ phủ hoangbo.vn
4/ Nói tiếng Thiên và Chữ Thiên .
a/ Nói tiếng Thiên .
Em xin nhập môn học có được không ạ ?
Trả lờiXóa