Blog chuyên nghiên cứu và chia sẻ văn hóa phương Đông - phong thủy - tâm linh - đạo pháp - kinh dịch...
EMAIL : dienbatn@gmail.com
TEL : 0942627277 - 0904392219.BÀI 6. LOẠT BÀI NGHIÊN CỨU CHUYÊN SÂU: ĐẤT VÀ NGƯỜI NAM ĐỊNH .
ĐỀN TRẦN - CHÙA THÁP PHỔ MINH: NƠI KHỞI PHÁT VÀ AN NGHỈ CỦA VƯƠNG TRIỀU.
BÀI 6: ĐỀN TRẦN - CHÙA THÁP PHỔ MINH: NƠI KHỞI PHÁT VÀ AN
NGHỈ CỦA VƯƠNG TRIỀU.
Nhóm Di Tích &
Tín Ngưỡng: Chiều Sâu Tâm Linh và Luận Giải Phong Thủy (Bút danh: Điện
Bà Tây Ninh).
LỜI TRI ÂN VÀ HƯỚNG TIẾP CẬN
Kính gửi quý độc giả, Sau những năm tháng đắm mình trong
công cuộc điền dã miệt mài tại Nam Định – vùng đất của những huyền thoại và
tinh thần quật cường – Điện Bà Tây Ninh đã may mắn tích lũy được một kho tàng
tư liệu vô giá. Đó là những trang ghi chép thủ công, những ổ đĩa cứng chất đầy
hình ảnh và video, ghi lại từng di tích lịch sử và những câu chuyện đầy cảm xúc
từ người dân bản xứ. Từ những buổi chiều lang thang bên dòng sông Đáy, lắng
nghe tiếng gió thì thầm qua những tán cây cổ thụ ven Đền Trần, đến những đêm
khuya ngồi bên bếp lửa với các cụ cao niên tại Phủ Dầy, chia sẻ những truyền
thuyết kỳ bí về Thánh Mẫu Liễu Hạnh – tất cả đã hun đúc nên loạt bài nghiên cứu
này.
Những chuyến đi điền dã không chỉ là hành trình thu thập tài
liệu mà còn là cuộc đối thoại với linh hồn đất mẹ. Tại núi Mai Độ (Ý Yên), tôi
đã chạm tay vào những chiếc rìu đá cổ xưa, cảm nhận hơi thở của cư dân tiền sử
– những người từ rừng núi tiến xuống đồng bằng, khai phá vùng đất chiêm trũng
này. Tại làng Tức Mặc (Lộc Vượng), nơi cội nguồn triều Trần, tôi đã ngồi dưới
bóng cây đa cổ thụ, lắng nghe các cụ kể về “long khí hội tụ”, nơi rồng thiêng
đáp xuống sông Đáy, sinh ra những bậc anh hùng như Trần Hưng Đạo. Và tại Thành
Nam – thủ phủ sôi động – tôi đã chứng kiến sự hòa quyện giữa quá khứ và hiện đại,
với những nhà máy dệt may vẫn vang vọng tiếng máy dệt của “Thành phố Dệt” xưa.
Loạt bài này sẽ đi sâu vào các địa danh và nhân vật lịch sử,
văn hóa của Nam Định, bắt đầu từ nguồn cội và hành trình xuyên thời gian. Với tính
chất chuyên sâu, và để phù hợp với bộ ảnh video của Điện Bà Tây Ninh, chúng tôi
sẽ mô tả chi tiết, phân tích sâu và liên kết hình ảnh, video để tạo nên một bức
tranh toàn diện. Các tư liệu được rút ra từ những ghi chép điền dã, những cuộc
phỏng vấn với người dân bản xứ, và những hiện vật khảo cổ mà tôi đã tận mắt chứng
kiến. Chúng tôi mong quý độc giả kiên nhẫn theo dõi, vì mỗi trang sử Nam Định đều
là một lớp trầm tích văn hóa, cần được lật giở cẩn thận để hiểu thấu.
Thân ái! Điện Bà Tây Ninh.
1. QUẦN THỂ KIẾN TRÚC LỊCH SỬ: TRỤC TÂM LINH THIÊN TRƯỜNG.
Khu di tích Đền Trần Nam Định, tọa lạc tại phường Lộc Vượng,
thành phố Nam Định, là một Di tích lịch sử – văn hóa quốc gia đặc biệt, không
chỉ mang giá trị tâm linh mà còn là biểu tượng của tinh thần bất khuất và sự
hưng thịnh của vương triều Trần. Nằm sát quốc lộ 10, khu di tích được xây dựng
trên nền Thái miếu cũ của nhà Trần, vốn bị quân Minh phá hủy vào thế kỷ 15. Phủ
Thiên Trường, hay còn gọi là hành cung Thiên Trường, được khởi dựng từ khoảng
năm 1239, từng đóng vai trò là “kinh đô thứ hai” của nhà Trần, nơi các Thái Thượng
hoàng thường xuyên lui về để sinh hoạt, làm việc và thực hiện các nghi lễ quan
trọng.
Quá trình xây dựng và tái thiết khu di tích trải qua nhiều
giai đoạn, với những lần trùng tu đáng chú ý vào năm 1695 và đặc biệt vào cuối
thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20. Mỗi lần trùng tu không chỉ khôi phục các công trình
kiến trúc mà còn thể hiện lòng tôn kính và tri ân sâu sắc của hậu thế đối với
vương triều Trần – những người đã ghi dấu ấn rực rỡ trong lịch sử với ba lần
kháng chiến thắng lợi trước quân Nguyên Mông.
Quần thể Đền Trần bao gồm ba công trình kiến trúc chính: Đền
Thiên Trường (hay Đền Thượng), Đền Cố Trạch (hay Đền Hạ) và Đền Trùng Hoa. Cả
ba ngôi đền này đều có quy mô ngang nhau, được thiết kế với bố cục kiến trúc
chung, gồm tòa tiền đường 5 gian, tòa trung đường 5 gian và tòa chính tẩm 3
gian, nối liền bởi kinh đàn (thiêu hương) và hai gian tả hữu. Sự bố trí cân đối
của ba ngôi đền tạo thành một trục tâm linh quan trọng, mang ý nghĩa “tam tòa”
uy nghi, không chỉ về mặt vật lý mà còn về mặt tâm linh, thể hiện sự tôn vinh
toàn diện đối với vương triều Trần – từ các vị vua, các hoàng hậu, công chúa đến
các công thần và tướng lĩnh kiệt xuất.
Trước khi bước vào khu vực chính, du khách phải đi qua cổng
ngũ môn đồ sộ, nơi ghi các chữ Hán “Chính Nam Môn” (cổng chính phía nam) và “Trần
Miếu” (miếu thờ nhà Trần). Qua cổng là một hồ nước hình chữ nhật, mang ý nghĩa
phong thủy như một minh đường tụ thủy, giúp hội tụ linh khí và tạo sự hài hòa
cho tổng thể khu di tích. Chính giữa phía sau hồ nước là Đền Thiên Trường, trái
tim của quần thể. Phía Tây là Đền Trùng Hoa, phía Đông là Đền Cố Trạch, tạo nên
một bố cục cân đối, hài hòa, phản ánh sự tính toán kỹ lưỡng về cả kiến trúc và
phong thủy.
1.1. Đền Thiên Trường: Trái tim của khu di tích.
Đền Thiên Trường, hay còn gọi là Đền Thượng, là trung tâm
tâm linh của quần thể Đền Trần, nơi hội tụ linh khí và là điểm thờ tự chính của
14 vị vua Trần. Với quy mô đồ sộ gồm 9 tòa và 31 gian, ngôi đền mang nét cổ
kính, trang nghiêm, được xây dựng bằng những vật liệu truyền thống như nền gạch,
gỗ lim và mái lợp ngói đỏ.
Tòa tiền đường của Đền Thiên Trường gồm 5 gian, dài 13 mét,
với 12 cột cái và 12 cột quân, là nơi thờ các quan phò tá dưới triều Trần – những
người đã góp phần làm nên sự thịnh trị của vương triều. Các bệ thờ bằng đá được
chạm khắc hình cánh sen tinh xảo, thể hiện sự tỉ mỉ và nghệ thuật điêu khắc đỉnh
cao của thời kỳ này. Tòa trung đường là khu vực thờ 14 vị hoàng đế nhà Trần, với
ba cỗ ngai lớn đặt trước cửa, biểu tượng cho sức mạnh và vị thế tối thượng của
các vị vua. Tòa chính tẩm gồm 3 gian, trong đó gian chính giữa thờ bốn vị thủy
tổ nhà Trần cùng các chính thất, còn hai gian trái phải thờ các hoàng phi. Tòa
thiêu hương là nơi đặt các ban thờ riêng, dành để dâng hương cho các công thần,
quan văn, quan võ có công lao lớn, hoàn thiện bố cục tâm linh của ngôi đền.
Kiến trúc Đền Thiên Trường không chỉ là một công trình hoàng
gia mà còn là biểu tượng của sự bền vững và uy nghi, phản ánh tinh thần “quốc
thái dân an” mà nhà Trần luôn hướng tới. Sự sắp đặt các khu vực trong đền, từ
tiền đường đến chính tẩm, đều tuân thủ các nguyên tắc phong thủy, đảm bảo sự
hài hòa giữa thiên nhiên và con người, giữa linh khí của tổ tiên và đời sống của
hậu thế.
1.2. Đền Cố Trạch: Nơi ghi dấu Quốc công tiết chế Trần
Hưng Đạo.
Đền Cố Trạch, hay còn gọi là Đền Hạ, nằm ở phía Đông của quần
thể, là nơi thờ Quốc công tiết chế Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn – vị anh
hùng dân tộc được tôn kính với danh xưng Đức Thánh Trần – cùng gia quyến và các
tướng lĩnh thân cận. Tên gọi “Cố Trạch” bắt nguồn từ một mảnh bia vỡ được tìm
thấy vào năm 1868, khắc dòng chữ “Hưng Đạo thân vương cố trạch” (nhà cũ của
Hưng Đạo thân vương), khẳng định đây là nơi gắn liền với cuộc đời và sự nghiệp
của Trần Hưng Đạo.
Kiến trúc Đền Cố Trạch mang vẻ đẹp trầm mặc, yên tĩnh, tạo cảm
giác thanh bình cho du khách. Các hạng mục chính bao gồm cổng tam quan, sân rồng,
nhà tiền đường, trung đường và hậu cung. Mỗi khu vực đều được chạm khắc tinh xảo,
thể hiện nghệ thuật điêu khắc truyền thống Việt Nam với các họa tiết rồng, phượng,
hoa sen – những biểu tượng của quyền uy và sự thanh cao. Không gian đền còn bao
gồm các khu nhà tả vu, hữu vu, gác chuông, gác trống, tạo nên một tổng thể hài
hòa và cân đối.
Đền Cố Trạch không chỉ là nơi thờ tự mà còn là một bảo tàng
sống động về cuộc đời và sự nghiệp của Trần Hưng Đạo. Những câu chuyện về ba lần
kháng chiến chống quân Nguyên Mông, về tài thao lược và lòng trung hiếu của ông
được lưu truyền qua các thế hệ, thấm đẫm trong từng viên gạch, cột gỗ của ngôi
đền. Việc tìm hiểu chi tiết về bố cục Đền Cố Trạch giúp du khách hiểu rõ hơn về
vai trò của vị anh hùng này trong lịch sử triều Trần, cũng như ý nghĩa tâm linh
sâu sắc mà ngôi đền mang lại.
1.3. Đền Trùng Hoa: Sự tái hiện cung điện xưa.
Đền Trùng Hoa, nằm ở phía Tây của quần thể, là công trình mới
nhất, được xây dựng vào năm 2000 trên nền cũ của cung Trùng Hoa – một phần quan
trọng của Phủ Thiên Trường xưa. Dù là công trình hiện đại, Đền Trùng Hoa vẫn giữ
được nét kiến trúc cổ kính, hòa hợp với tổng thể khu di tích. Ngôi đền này có
vai trò quan trọng trong việc hoàn thiện bố cục tâm linh của Đền Trần, trở
thành nơi thờ tự và trưng bày 14 pho tượng đồng của 14 vị hoàng đế nhà Trần.
Cấu trúc Đền Trùng Hoa gồm tòa trung đường và chính tẩm, nơi
đặt các pho tượng được đúc công phu, thể hiện sự tôn kính và tưởng nhớ công lao
của các vị vua. Tòa thiêu hương được thiết kế trang trọng, đặt ngai vàng và các
bài vị thờ quan tướng văn võ, hoàn chỉnh ý nghĩa tâm linh của ngôi đền. Việc
xây dựng Đền Trùng Hoa không chỉ nhằm tái hiện một phần lịch sử của cung điện
xưa mà còn tạo thêm không gian để du khách chiêm bái và tìm hiểu về vương triều
Trần một cách trực quan.
Sự hiện diện của Đền Trùng Hoa, cùng với Đền Thiên Trường và
Đền Cố Trạch, tạo nên một trục tâm linh hoàn chỉnh, nơi các thế hệ vua, tướng
lĩnh và công thần được tôn vinh một cách trọn vẹn. Bố cục “tam tòa” này không
chỉ mang ý nghĩa kiến trúc mà còn là biểu tượng của sự đoàn kết, tiếp nối và
trường tồn của vương triều Trần trong lòng dân tộc.
1.4. Chùa Tháp Phổ Minh: Linh hồn Phật giáo của Thiên Trường.
Cách khu Đền Trần
khoảng 500 mét về phía Nam, Chùa Phổ Minh (tên đầy đủ là Phổ Minh Tự – 普明寺) nổi lên như một biểu
tượng tâm linh bất diệt, không thể tách rời khỏi quần thể Phủ Thiên Trường –
kinh đô thứ hai của nhà Trần. Với lịch sử gần 800 năm, chùa không chỉ là nơi thờ
Phật mà còn là trung tâm giao thoa giữa quyền lực thế tục và tín ngưỡng tôn
giáo, nơi các vị vua Trần tìm về để hành hương, tu tập và suy tư về đạo pháp. Sự
hiện diện của chùa bên cạnh Đền Trần tạo nên một tổng thể hài hòa, nơi chính trị
(Đền) và tâm linh (Chùa) hòa quyện, phản ánh triết lý "quốc gia hưng vong,
thất phu hữu trách" của vương triều Trần – một triều đại không chỉ hùng mạnh
về quân sự mà còn sâu sắc về văn hóa và Phật học.
Hoàn cảnh lịch sử: Từ nền tảng Lý đến đỉnh cao Trần.
Hoàn cảnh ra đời của
Chùa Phổ Minh gắn liền với sự chuyển giao quyền lực giữa hai triều đại Lý – Trần,
đánh dấu một giai đoạn lịch sử đầy biến động nhưng cũng tràn đầy tinh thần sáng
tạo và hội nhập. Theo các biên niên sử như Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, chùa
được xây dựng ban đầu dưới thời nhà Lý (thế kỷ 12), cụ thể vào khoảng cuối thế
kỷ 11 hoặc đầu 12, khi Phật giáo vẫn đang là quốc giáo và các vị vua Lý thường
xây dựng chùa chiền để cầu quốc thái dân an. Lúc bấy giờ, vùng đất Thiên Trường
(nay là Nam Định) là một khu vực chiến lược, nằm trên long mạch sông Hồng và
sông Đáy, nơi dòng họ Trần – những quý tộc gốc Mạc Hạnh – đã bắt đầu vươn lên
như một thế lực mới. Việc xây dựng chùa ban đầu có thể xuất phát từ nhu cầu tâm
linh của cư dân địa phương, những người khai phá vùng đồng bằng chiêm vạc, kết
hợp với ảnh hưởng từ các trung tâm Phật giáo lớn như chùa Một Cột hay chùa Diên
Hựu ở Thăng Long.
Sự thay đổi lớn lao
đến với chùa vào năm 1262, dưới triều vua Trần Thái Tông (Trần Cảnh –
1225–1277), vị vua đầu tiên của nhà Trần. Lúc này, nhà Trần vừa củng cố quyền lực
sau khi lật đổ nhà Lý (năm 1225), và Thiên Trường được chọn làm phủ đệ thứ hai
bên cạnh Thăng Long, nhằm tránh nạn hạn hán và dịch bệnh thường xuyên xảy ra ở
kinh đô cũ. Vua Trần Thái Tông, người từng xuất gia tu hành trước khi lên ngôi,
đã ban lệnh mở rộng và trùng tu chùa Phổ Minh, biến nó thành một phần không thể
thiếu của cung Trùng Quang – khu vực phía Tây phủ Thiên Trường, nơi các Thái
Thượng hoàng thường lui về nghỉ ngơi và hành đạo. Hoàn cảnh này không chỉ phản
ánh sự sùng đạo của nhà Trần – một triều đại nổi tiếng với việc kết hợp Nho –
Phật – Lão – mà còn là chiến lược chính trị: chùa trở thành nơi các vua Trần tụ
họp với các tăng sĩ để bàn lược chống giặc ngoại xâm, đặc biệt trong bối cảnh
quân Nguyên Mông đe dọa từ phương Bắc.
Đỉnh cao tâm linh của
chùa gắn liền với Thái Thượng hoàng Trần Nhân Tông (1258–1308), vị vua thứ ba của
nhà Trần, người đã nhường ngôi năm 1293 để xuất gia, sáng lập Thiền phái Trúc
Lâm Yên Tử – dòng thiền Việt Nam đầu tiên mang bản sắc dân tộc. Trần Nhân Tông
thường lui về Phổ Minh để tu hành, giảng kinh và chiêm bái, biến chùa thành một
"Yên Tử thứ hai" ở miền Nam. Theo truyền thuyết và các ghi chép lịch
sử, ông đã để lại xá lợi (dư cốt sau khi nhập niết bàn) tại đây, khiến Phổ Minh
trở thành nơi lưu giữ báu vật thiêng liêng, tượng trưng cho sự giác ngộ và lòng
từ bi của Phật Hoàng. Qua ba lần kháng chiến chống Nguyên Mông (1258, 1285,
1288), chùa còn là nơi các vị vua và tướng lĩnh như Trần Hưng Đạo cầu nguyện,
nhận được sự "phù hộ" từ đạo pháp, góp phần vào những chiến thắng hiển
hách. Những biến động lịch sử sau này, từ sự tàn phá của quân Minh (thế kỷ XV)
đến các cuộc chiến tranh hiện đại, đã khiến chùa nhiều lần bị hư hại, nhưng
tinh thần bất khuất của nó vẫn được bảo tồn, trở thành minh chứng cho sự trường
tồn của văn hóa Đại Việt.
Xây dựng và trùng tu: Hành trình từ cổ kính đến nguyên vẹn.
Quá trình xây dựng
và trùng tu của Chùa Phổ Minh là một câu chuyện dài về sự kiên trì và sáng tạo
của các thế hệ, trải qua gần tám thế kỷ với nhiều giai đoạn then chốt. Giai đoạn
đầu tiên, dưới thời Lý, chùa được dựng bằng vật liệu đơn giản như gỗ và gạch đất
nung, với quy mô nhỏ, tập trung vào chính điện thờ Phật và một số hạng mục phụ
trợ. Đây là thời kỳ Phật giáo Thiền tông bắt đầu du nhập từ Trung Quốc, và chùa
Phổ Minh có thể đã được xây theo mô hình các ngôi chùa đồng bằng Bắc Bộ, nhấn mạnh
vào sự hài hòa với thiên nhiên sông nước.
Năm 1262 đánh dấu lần
trùng tu lớn đầu tiên dưới thời Trần Thái Tông, khi chùa được mở rộng đáng kể để
phù hợp với vị thế của phủ Thiên Trường. Các công trình mới được thêm vào, sử dụng
gỗ lim, đá ong và gạch nung – những vật liệu biểu tượng cho sự thịnh vượng thời
Trần. Đặc biệt, năm 1305, dưới triều vua Trần Anh Tông (1293–1314), ngọn Tháp
Phổ Minh được xây dựng như một kiệt tác đỉnh cao, đánh dấu sự kết thúc giai đoạn
xây dựng chính của chùa. Tháp không chỉ là nơi thờ xá lợi mà còn là biểu tượng
kiến trúc, cao 19,51 mét với 14 tầng, tượng trưng cho 14 vị vua Trần, thể hiện
kỹ thuật xây dựng tinh xảo: nền tháp lát đá cánh sen, thân tháp bằng gạch đặc,
mái lợp ngói lưu ly. Việc xây dựng tháp vào thời điểm này, ngay sau chiến thắng
Nguyên Mông lần ba, mang ý nghĩa tri ân và cầu bình an, phản ánh niềm tin phong
thủy rằng tháp sẽ "trấn yểm" long mạch, bảo vệ vương triều khỏi họa
ngoại xâm.
Qua các triều đại
sau, chùa tiếp tục được trùng tu nhiều lần để chống chọi với thiên tai và chiến
tranh. Dưới thời Lê (thế kỷ 15–18), chùa được sửa chữa sau khi bị quân Minh phá
hủy, với việc bổ sung các hạng mục như nhà tổ và gác chuông. Đến thời Nguyễn
(thế kỷ 19), các lần trùng tu năm 1841 và 1868 đã khôi phục phần lớn kiến trúc
gốc, sử dụng kỹ thuật truyền thống để giữ nguyên phong cách Trần. Trong thế kỷ
20, đặc biệt sau năm 1945, chùa được bảo tồn như một di tích quốc gia: năm
1962, Bộ Văn hóa xếp hạng Di tích lịch sử – kiến trúc nghệ thuật cấp quốc gia;
năm 2012, cùng với Đền Trần, được UNESCO công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể.
Các lần trùng tu hiện đại (như năm 1990 và 2015) tập trung vào việc chống mối mọt,
mái ngói và nền móng, đảm bảo chùa vẫn nguyên vẹn đến ngày nay – một kỳ tích hiếm
có so với các ngôi chùa cùng thời. Những nỗ lực này không chỉ bảo tồn vật chất
mà còn gìn giữ giá trị tinh thần, biến Phổ Minh thành "bảo tàng sống"
về Phật giáo Trần.
Cấu tạo chùa: Bố cục hài hòa và kiến trúc tinh xảo.
Chùa Phổ Minh được
thiết kế theo bố cục truyền thống Việt Nam "tiền Phật hậu Tổ", với tổng
thể rộng lớn khoảng 5.000 m vuông, nằm trên một khu đất cao ráo, hướng Nam (hướng
vượng khí theo phong thủy), được bao quanh bởi sông Đáy và các ao sen, tạo nên
một không gian thanh tịnh, rợp bóng cây đa, cây gạo cổ thụ hàng trăm năm tuổi.
Sự sắp đặt này tuân thủ nguyên tắc "tàng phong tụ khí", nơi gió được
"giấu" bởi cây cối và nước tụ khí từ ao hồ, giúp hội tụ linh khí cho
việc tu hành.
Các hạng mục chính
được bố trí theo trục Bắc – Nam, tạo thành một dòng chảy tâm linh từ cổng vào đến
tháp chính:
Tổng thể kiến trúc
chùa mang đậm phong cách Trần: mạnh mẽ, uy nghi nhưng gần gũi với thiên nhiên,
sử dụng màu sắc trầm ấm (đỏ gạch, xanh ngói) và họa tiết thiên nhiên (sen, rồng
cuộn). Không gian chùa còn được điểm xuyết bởi ao sen lớn trước sân (diện tích
500 m vuông), nơi nở hoa quanh năm, tượng trưng cho sự thanh tịnh và giác ngộ.
Ngày nay, chùa không chỉ là nơi tu hành mà còn mở cửa cho du khách, với các hoạt
động như lễ hội Phật Đản và hội xuân, thu hút hàng ngàn lượt người hành hương,
tiếp nối hơi thở tâm linh từ thời Trần đến hiện đại.
Chùa Phổ Minh và Đền
Trần cùng nhau tạo nên một quần thể di tích hoàn chỉnh, nơi chính trị, văn hóa
và tâm linh giao thoa, phản ánh sự cân bằng hoàn hảo giữa quyền lực thế tục và
tín ngưỡng tôn giáo của nhà Trần. Sự kết nối này không chỉ nằm ở vị trí địa lý
mà còn ở ý nghĩa sâu sắc: chùa là nơi "an nghỉ" linh hồn các vị vua,
trong khi đền là nơi "khởi phát" hào khí dân tộc, cùng nhau góp phần
làm nên bản sắc bất diệt của vùng đất Thiên Trường.
2. NGHI LỄ KHAI ẤN VÀ TÍN NGƯỠNG THỜ CHA: BẢN SẮC VĂN HÓA.
Khu di tích Đền Trần Nam Định là trung tâm của hai lễ hội lớn
mang đậm ý nghĩa văn hóa và tâm linh: Lễ Khai Ấn và Hội Đền Trần. Những lễ hội
này không chỉ là dịp để nhân dân bày tỏ lòng tri ân đối với vương triều Trần mà
còn là cơ hội để khám phá chiều sâu văn hóa và tín ngưỡng của vùng đất Thiên
Trường.
2.1. Lễ Khai Ấn: Nguồn gốc và ý nghĩa.
Lễ Khai Ấn, diễn ra vào đêm 14 và rạng sáng ngày 15 tháng
Giêng Âm lịch, là một trong những nghi lễ tâm linh quan trọng nhất tại Đền Trần,
thu hút hàng triệu lượt du khách từ khắp nơi đổ về. Nghi thức chính bắt đầu vào
tối ngày 14, khi hòm ấn được rước trang trọng từ nội cung Đền Cố Trạch (nơi thờ
Trần Hưng Đạo) sang Đền Thiên Trường (nơi thờ các vua Trần). Đến đúng giờ Tý (1
giờ sáng ngày 15), Lễ Khai Ấn chính thức diễn ra, với các nghi thức cúng tế
trang nghiêm và việc mở ấn để ban phát cho nhân dân.
Tín ngưỡng Khai Ấn bắt nguồn từ thời nhà Trần, khi các vua
ban ấn “Trần triều chi bảo” cho các quan lại và nhân dân, mang ý nghĩa cầu chúc
“quốc thái dân an”, khuyến khích tài năng và bảo vệ đất nước. Lá ấn được người
dân xin về để cầu nguyện may mắn, công thành danh toại và bình an trong năm mới.
Nghi lễ này không chỉ là một phong tục tâm linh mà còn thể hiện niềm tin sâu sắc
vào sự phù trợ của linh khí vương triều Trần, đặc biệt là Đức Thánh Trần và các
vị vua.
Qua hàng thế kỷ, Lễ Khai Ấn đã trở thành biểu tượng của sự kết
nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa tổ tiên và hậu thế. Không gian linh thiêng của
Đền Trần trong đêm lễ hội, với ánh sáng từ hàng ngàn ngọn nến, tiếng trống, tiếng
chuông và dòng người tấp nập, tạo nên một khung cảnh vừa huyền bí vừa tráng lệ,
làm nổi bật giá trị văn hóa và tâm linh của nghi lễ này.
Chuyện Ấn Đền Trần Khắc Chữ Sai: Một Sự Cố Hiếm Hoi Trong
Nghi Thức Tâm Linh.
Trong lịch sử lễ hội Đền Trần Nam Định – nơi nổi tiếng với Lễ
Khai Ấn đầu năm, thu hút hàng triệu du khách mỗi dịp Rằm tháng Giêng. Đúng là
có một "chuyện" về việc khắc chữ sai trên ấn (hay còn gọi là dấu ấn
thiêng), nhưng không phải là chuyện thường trực hay cố hữu của ấn Đền Trần
chính thống. Đây là một sự cố cụ thể xảy ra vào năm 2017, liên quan đến một địa
điểm tổ chức lễ khai ấn "liên quan" đến Đền Trần ở Quảng Ninh.
Nguồn Gốc Ấn Đền Trần Và Ý Nghĩa Thực Sự
Trước tiên, để hiểu rõ ngữ cảnh, ấn Đền Trần không phải là
"bảo vật cổ" nguyên bản từ thời nhà Trần (thế kỷ 13), mà là một biểu
tượng được phục dựng sau này. Theo sử sách như Đại Việt Sử Ký Toàn Thư,
nghi thức khai ấn bắt nguồn từ năm 1239, sau chiến thắng quân Nguyên Mông lần
thứ nhất. Vua Trần Thái Tông đã mở tiệc chiêu đãi các công thần tại phủ Thiên
Trường (nay là Đền Trần Nam Định), ban ấn "Trần triều chi bảo" để
phong chức tước, cầu quốc thái dân an và khuyến khích nhân tài. Ấn thời đó mang
ý nghĩa hành chính - tâm linh, tượng trưng cho quyền lực hoàng gia và lời chúc
phúc.
Ấn hiện đại tại Đền Trần Nam Định được vua Minh Mạng (triều
Nguyễn) cho khắc lại năm 1822, sau khi ấn cũ thất lạc qua chiến tranh và thời
gian. Ấn hình vuông bằng gỗ bọc đồng (kích thước khoảng 13 nhân13 cm), khắc nổi
4 chữ Hán "Trần miếu tự điển" (nghĩa là "Điển lễ tế tự ở
miếu nhà Trần") ở mặt chính, và viền khắc "Tích phúc vô
cương" (tích phúc vô cùng, nghĩa là tích đức phúc lành không ngừng,
giáo dục đạo đức và bền vững phúc lộc). Chữ "Phúc" ở đây là
"phúc đức" chứ không phải "phúc lộc" theo nghĩa thông thường,
nhấn mạnh việc giữ gìn phẩm chất đạo đức để phúc đức trường tồn. Không có lỗi
khắc chữ nào ở ấn chính thức này – nó được kiểm tra kỹ lưỡng và vẫn được sử dụng
hàng năm trong lễ khai ấn (từ đêm 14 đến sáng 15 tháng Giêng Âm lịch), với hàng
chục nghìn lá ấn được phát ra, mang theo lời chúc bình an, thăng tiến.
Sự Cố Khắc Chữ Sai Năm 2017: "Ấn Trần" Ở Quảng
Ninh.
Vào năm 2017, trong dịp lễ khai ấn và khai bút tại Quảng
Ninh (cụ thể là một sự kiện liên quan đến đền thờ nhà Trần ở địa phương, như đền
Trần Nhương hoặc các điểm phụ), Ban tổ chức đã sử dụng một chiếc ấn được khắc mới
nhưng mắc lỗi nghiêm trọng về chữ Hán. Tiến sĩ Nguyễn Tuấn Cường – nhà nghiên cứu
Hán Nôm nổi tiếng – đã phát hiện và lên tiếng ngay sau khi xem ảnh pano quảng
bá sự kiện (ngày 2/2/2017, mùng 6 tháng Giêng).
Sự cố này không ảnh hưởng đến ấn chính tại Đền Trần Nam Định
(nơi có 6 đền Trần khác nhau ở miền Bắc cùng tổ chức, nhưng Nam Định là trung
tâm lớn nhất). Nó chỉ là một "tai nạn" địa phương, nhắc nhở về sự cẩn
trọng khi phục dựng di sản. Đến năm 2018 và sau này, các lễ khai ấn đều được kiểm
tra kỹ hơn, và không còn sự cố tương tự.
Ý Nghĩa Sâu Xa Và Bài Học Từ "Chuyện Sai".
Dù là sự cố hiếm hoi, câu chuyện này cho thấy sức sống của
văn hóa Việt: Ấn Đền Trần không chỉ là vật phẩm may mắn (nhiều người treo ở hướng
Bắc để thăng tiến, Tây để tài lộc, Đông Nam để sức khỏe theo phong thủy), mà
còn là lời nhắc nhở về đạo đức và trách nhiệm. Nhiều du khách xin ấn theo phong
tục mà chưa hiểu hết "Tích phúc vô cương" – tích đức để phúc trường tồn
– nhưng chính sự cố 2017 đã giúp công chúng chú ý hơn đến giá trị thực sự.
2.2. Hội Đền Trần và Tín ngưỡng Thờ Tổ.
Hội Đền Trần, diễn ra từ ngày 15 đến 20 tháng 8 Âm lịch, là
một lễ hội lớn kéo dài 5 ngày, kết hợp các nghi thức truyền thống và các hoạt động
văn hóa dân gian phong phú. Các nghi thức chính bao gồm rước kiệu, rước nước,
dâng hương, được thực hiện với sự trang trọng và thành kính. Phần hội sôi động
với các hoạt động như hát văn, cờ thế, diễn võ, múa lân, đấu vật, đi cầu kiều,
mang lại không khí náo nhiệt và đậm chất văn hóa địa phương.
Lễ hội không chỉ là dịp để tưởng nhớ công đức của các vị vua
Trần mà còn là thời điểm để tôn vinh Đức Thánh Trần – Hưng Đạo Đại Vương Trần
Quốc Tuấn, người được xem là “Cha” của dân tộc. Tín ngưỡng thờ Trần Hưng Đạo tại
Đền Cố Trạch đã vượt lên trên việc thờ một vị vua hay tướng lĩnh, trở thành tín
ngưỡng thờ Tổ, mang ý nghĩa đoàn kết dân tộc và lòng tự hào về cội nguồn. Các
hoạt động trong lễ hội, từ nghi thức rước kiệu đến các trò chơi dân gian, đều
phản ánh tinh thần quật cường, sáng tạo và đoàn kết của người dân Nam Định, đồng
thời tái hiện một cách sống động những giá trị văn hóa thời Trần.
3. MỘ VUA TRẦN VÀ LUẬN GIẢI PHONG THỦY: KIỂM CHỨNG CỦA Điện
bà Tây Ninh.
Khu vực Phủ Thiên Trường không chỉ là nơi khởi dựng kinh đô
thứ hai của nhà Trần mà còn là nơi an nghỉ của các vị thủy tổ và các vua Trần đầu
triều. Những lăng mộ tại đây, cùng với các nghiên cứu phong thủy, đóng vai trò
then chốt trong việc giải mã sự hưng thịnh kéo dài của vương triều Trần, đặc biệt
là khả năng ba lần đánh bại quân Nguyên Mông – một kỳ tích hiếm có trong lịch sử
thế giới.
3.1. Thế đất Long Mạch Thiên Trường.
Theo các nhà phong thủy cổ, Phủ Thiên Trường được xem là nơi
hội tụ long mạch – một thế đất thiêng liêng, mang năng lượng mạnh mẽ, phù hợp để
xây dựng kinh đô và an táng các bậc đế vương. Long mạch này khởi phát từ vùng
núi phía Tây, cụ thể là khu vực núi Mai Độ (Ý Yên), kéo dài xuống vùng đồng bằng
trũng của Nam Định. Sông Đáy và sông Hồng đóng vai trò như Thanh Long và Bạch Hổ,
trấn giữ hai bên, tạo nên thế “Long Chầu” – một bố cục phong thủy lý tưởng, biểu
tượng cho quyền uy và sự trường tồn.
Vị trí của Chùa Phổ Minh và các lăng tẩm được đặt tại “long
huyệt” hoặc “kết huyệt” của Phủ Thiên Trường, nằm trên vùng đất cao ráo, được
bao bọc bởi sông nước. Sự lựa chọn này không chỉ mang ý nghĩa chiến lược về mặt
địa lý mà còn thể hiện sự tính toán phong thủy kỹ lưỡng, nhằm “trấn yểm” và “tụ
khí” cho vương triều. Các lăng mộ tại đây, trước khi được chuyển về Hưng Hà vào
các giai đoạn sau của triều Trần, được thiết kế để tận dụng tối đa sinh khí của
vùng đất, đảm bảo sự thịnh vượng và bền vững cho dòng họ.
3.2. Mộ Vua Trần và Kiểm chứng Phong Thủy.
Các lăng mộ vua Trần tại Phủ Thiên Trường, dù không phô
trương về kiến trúc, lại mang một vẻ đẹp hài hòa với thiên nhiên, tuân thủ
nguyên tắc “Hòa hợp Thiên – Địa – Nhân” trong phong thủy. Qua các chuyến điền
dã chuyên sâu của Điện Bà Tây Ninh, đặc biệt là các kiểm chứng về địa lý và âm
trạch, có thể thấy rằng các lăng mộ được đặt trên những gò đất cao ráo, có thủy
khẩu (sông Đào, sông Hồng) bao bọc, tạo thành một minh đường lý tưởng. Điều này
không chỉ giúp “phát đế vương khí” mà còn bảo vệ “gốc rễ” của vương triều, góp
phần vào sự hưng thịnh kéo dài của nhà Trần.
Sự đơn giản trong kiến trúc lăng mộ, tránh sự hào nhoáng dễ
gây “tán khí”, thể hiện tầm nhìn phong thủy sâu sắc của các nhà thiết kế thời bấy
giờ. Thay vì xây dựng những công trình đồ sộ, các lăng mộ được bố trí để hòa
quyện với cảnh quan tự nhiên, tận dụng địa thế sông nước và cây cối để bảo tồn
sinh khí. Điều này có thể được xem là một trong những yếu tố góp phần vào sự vững
mạnh của nhà Trần, đặc biệt trong các cuộc kháng chiến chống quân Nguyên Mông.
Tín ngưỡng “chân ngựa đá lấm bùn” là một truyền thuyết đặc
biệt liên quan đến các lăng mộ vua Trần. Theo câu chuyện được lưu truyền, sau mỗi
lần chiến thắng quân Nguyên Mông, những bức tượng ngựa đá trước lăng tẩm được
cho là “lấm bùn” – một dấu hiệu của sự phù trợ từ linh hồn tổ tiên. Truyền thuyết
này không chỉ là một câu chuyện dân gian mà còn mang ý nghĩa phong thủy quân sự,
thể hiện niềm tin vào sự kết nối giữa linh khí của tổ tiên và những chiến công
hiển hách của triều đại.
Phong Thủy Mộ Trần Hưng Đạo: Bí Ẩn Lịch Sử Và Những Luận
Giải Tâm Linh.
Trần Hưng Đạo (1228–1300), tên thật là Trần Quốc Tuấn, là một
trong những vị anh hùng dân tộc vĩ đại nhất của Việt Nam, được tôn vinh với
danh hiệu Hưng Đạo Đại Vương hay Đức Thánh Trần. Ông không chỉ là nhà quân sự
thiên tài, lãnh đạo ba lần đánh bại quân Nguyên Mông xâm lược, mà còn là biểu
tượng của tinh thần quật cường, lòng trung hiếu và đạo đức trong sáng. Tuy
nhiên, khi nói đến mộ phần của ông – một yếu tố then chốt trong phong thủy âm
trạch (phong thủy mộ phần) – chúng ta bước vào một miền bí ẩn lịch sử kéo dài gần
một thiên niên kỷ. Mộ Trần Hưng Đạo không chỉ là nơi an nghỉ của một vị anh
hùng mà còn được xem là "long huyệt" (huyệt mộ rồng) hội tụ linh khí,
góp phần giải mã sự hưng thịnh của vương triều Trần và sức mạnh tinh thần dân tộc.
Dựa trên các tài liệu lịch sử, truyền thuyết dân gian và các luận giải phong thủy
hiện đại, bài viết này sẽ khám phá sâu về vị trí, ý nghĩa phong thủy và những
tranh luận xung quanh mộ phần của ông.
Nguồn Gốc Lịch Sử Và Bí Ẩn Về Việc An Táng.
Theo Đại Việt Sử Ký Toàn Thư của Ngô Sĩ Liên (quyển
6, kỷ nhà Trần), năm Hưng Long thứ 8 (1300), Trần Hưng Đạo qua đời tại phủ
Thiên Trường (nay thuộc Nam Định) ở tuổi 73. Trước khi lâm chung, ông đã dặn dò
con cháu: "Ta chết thì phải hỏa táng, lấy tro cốt đựng vào túi gấm, chôn ở
Vườn An Lạc". Ông còn nhấn mạnh việc không được chôn cất phô trương, tránh
để kẻ thù biết vị trí mộ phần, vì lo ngại quân Nguyên Mông có thể đào mộ trả thù.
Lời dặn này không chỉ thể hiện sự khiêm nhường mà còn mang tính chiến lược
phong thủy: hỏa táng để linh hồn "bay cao" như rồng, và an táng ở nơi
"tụ khí" để bảo tồn sinh khí cho dòng họ và đất nước.
Để che giấu thi hài thực sự, triều đình đã tổ chức nghi thức
an táng bí mật: nhiều quan tài giả được rước đi các hướng khác nhau từ Kiếp Bạc
(nay thuộc Chí Linh, Hải Dương – nơi ông sinh ra và chỉ huy kháng chiến), khiến
ngay cả những người tham gia cũng không biết xe tang nào chứa tro cốt thật. Điều
này tạo nên lớp bí mật dày đặc, tương tự như mộ Thành Cát Tư Hãn (bị sa mạc
chôn vùi), hay lăng Tần Thủy Hoàng (vẫn chưa khai quật hoàn toàn). Kết quả là,
vị trí mộ thực sự của Trần Hưng Đạo đến nay vẫn là chủ đề tranh luận sôi nổi giữa
các nhà sử học, phong thủy sư và dân gian.
Dân gian lưu truyền câu hò: "Sinh Kiếp Bạc, thác Trần
Thương, hương Bảo Lộc", được diễn giải như sau:
Những địa danh này không chỉ mang giá trị lịch sử mà còn được
chọn dựa trên nguyên tắc phong thủy cổ, nhằm "ẩn long" (che giấu rồng
thiêng) để tránh tán khí và bảo vệ long mạch dân tộc.
Các Vị Trí Mộ Phần Tượng Trưng Và Ý Nghĩa Phong Thủy.
Mộ Trần Hưng Đạo không có một lăng mộ duy nhất rõ ràng như
các vua Nguyễn, mà tồn tại dưới dạng các lăng mộ tượng trưng tại ba địa điểm
chính, mỗi nơi đều được bố trí theo thế đất phong thủy lý tưởng, hội tụ
"thiên - địa - nhân" (trời - đất - người). Những vị trí này được các
nhà phong thủy xem là "kết huyệt" (nơi kết thúc long mạch), giúp linh
khí ông tiếp tục "trấn yểm" (bảo vệ) cho hậu thế.
1.
Đền Trần Thương (Hà Nam) – "Thế Đất Hình
Nhân Bái Tượng" Và "Lục Đầu Khê".
Đây là địa điểm được nhiều nhà nghiên cứu và
dân gian tin là nơi an táng thực sự, dựa trên câu hò dân gian. Đền Trần Thương
nằm ở thôn Trần Thương, xã Trần Thương, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam, trên một
khu đất rộng biệt lập, được bao bọc bởi hệ thống tường gạch đặc, kênh rạch và
ao hồ. Tổng thể đền quay về hướng Nam (hướng vượng khí theo phong thủy), với kiến
trúc kiểu "Tứ thủy quy đường" (bốn dòng nước hội tụ về một đường
trung tâm), tạo thành minh đường (khu vực tụ thủy trước mộ) lý tưởng.
o Phong
thủy nổi bật: Đền nằm trên thế đất "hình nhân bái tượng" – hình
dáng như thiếu nữ phơi mình bên sông, tượng trưng cho sự nhu thuận, sinh sôi. Đặc
biệt, đây là nơi "lục đầu khê" (sáu dòng sông nhỏ chụm đầu), hội tụ
giữa sông Hồng và sông Châu Giang, tạo nên thế "long chầu hổ phục" (rồng
chầu hổ ngồi). Theo phong thủy âm trạch, vị trí này là "long huyệt thủy khẩu"
(huyệt rồng bên cửa nước), giúp tụ khí từ sông Hồng (Thanh Long – rồng xanh) và
sông Châu Giang (Bạch Hổ – hổ trắng), bảo vệ mộ phần khỏi sát khí ngoại lai. Trần
Hưng Đạo từng chọn nơi đây làm kho lương cho cuộc kháng chiến chống Nguyên Mông
lần 2 (1285), chứng tỏ ông đã am hiểu địa lý phong thủy để "tụ tài - tụ
nhân - tụ khí".
o Giá
trị tâm linh: Lăng mộ tại đây là một gò đất thấp, không phô trương, tuân thủ
nguyên tắc "ẩn phong tụ khí" (ẩn giấu để hội tụ khí). Lễ hội đền vào
Rằm tháng Giêng và 20 tháng 8 Âm lịch hàng năm, với nghi thức "diễn xướng
thanh đồng" (múa đồng cổ), tái hiện sự kết nối giữa mộ phần và linh hồn
anh hùng, cầu mưa thuận gió hòa và "uống nước nhớ nguồn". Đền được xếp
hạng Di tích quốc gia đặc biệt năm 2015, khẳng định giá trị lịch sử - văn hóa.
2.
Đền Bảo Lộc (Nam Định) – "Vườn An Lạc"
Và Long Mạch Thiên Trường .
Tại khu di tích Đền Trần (phường Lộc
Vượng, TP. Nam Định), có lăng mộ tượng trưng của Trần Hưng Đạo ngay trong Đền Cố
Trạch (hay Đền Hạ), nơi thờ chính ông cùng gia quyến. Đây được cho là "Vườn
An Lạc" mà ông dặn dò – một khu đất thuộc phủ Thiên Trường, quê hương gốc
của dòng họ Trần. An Lạc còn là tên đất thang mộc của cha ông (Trần Liễu), mang
ý nghĩa "vườn vui vẻ, trường tồn".
o Phong
thủy nổi bật: Phủ Thiên Trường nằm trên long mạch từ núi Mai Độ (Ý Yên) chạy
xuống đồng bằng, với sông Đáy và sông Hồng làm "Thanh Long - Bạch Hổ"
trấn giữ, tạo thế "Long Chầu". Lăng mộ được đặt trên gò đất cao ráo,
bao quanh bởi hồ nước hình chữ nhật (minh đường tụ thủy), giúp "phát đế
vương khí" và "bảo tồn sinh khí". Theo các luận giải phong thủy
(từ tài liệu điền dã của các nhà nghiên cứu như Điện Bà Tây Ninh), vị trí này
tuân thủ "hòa hợp Thiên - Địa - Nhân", tránh phô trương để không tán
khí, đồng thời kết nối với Chùa Phổ Minh (cách 500m) – nơi Trần Nhân Tông tu
hành, tăng cường yếu tố Phật giáo (âm dương cân bằng). Sự sắp đặt này được xem
là yếu tố góp phần vào ba lần đại thắng Nguyên Mông, vì mộ phần "trấn yểm"
hiệu quả, bảo vệ vương triều khỏi họa ngoại xâm.
o Giá
trị tâm linh: Lăng mộ tại đây là nơi diễn ra Lễ Khai Ấn (đêm 14-15 tháng
Giêng Âm lịch), với nghi thức rước ấn từ Đền Cố Trạch sang Đền Thiên Trường, tượng
trưng cho sự phù trợ của linh hồn ông. Tín ngưỡng "chân ngựa đá lấm
bùn" (tượng ngựa trước lăng lấm bùn sau mỗi chiến thắng) thể hiện niềm tin
phong thủy quân sự: mộ phần là nguồn sức mạnh từ tổ tiên.
3.
Đền Kiếp Bạc (Hải Dương) – Nơi Sinh Và
"Sinh Phần" Tượng Trưng Mặc dù không phải mộ chính, đền Kiếp Bạc
là nơi sinh và chỉ huy của ông, với lăng mộ phụ được xây dựng như một phần của
di tích. Một số ý kiến cho rằng "Vườn An Lạc" là quả đồi gần đây.
o Phong
thủy nổi bật: Nằm bên sông Lục Đầu, tạo thế "thủy tụ sơn chầu"
(nước hội tụ núi vây), giúp mộ phần "ẩn long" và bảo vệ khỏi sát khí.
Đây là điểm khởi đầu long mạch, kết nối với các mộ vua Trần ở Hưng Hà (Thái
Bình).
Luận Giải Phong Thủy: Tại Sao Mộ Phần Này "Trường Tồn
Linh Khí"?
Trong phong thủy Việt Nam (ảnh hưởng từ Trung Quốc nhưng địa
phương hóa), mộ phần anh hùng như Trần Hưng Đạo được thiết kế theo nguyên tắc
"tàng phong tụ khí" (giấu gió hội khí):
Dù vị trí thực sự vẫn là bí ẩn, mộ Trần Hưng Đạo đã trở
thành biểu tượng phong thủy quốc gia: nơi linh khí anh hùng hội tụ, nhắc nhở về
sự đoàn kết và bất khuất. Để tìm hiểu sâu hơn, du khách có thể thăm Đền Trần
Thương hoặc Đền Bảo Lộc, nơi không khí thiêng liêng vẫn còn nguyên vẹn.
4. CỔ VẬT VÀ DI SẢN: GIÁ TRỊ CỦA CHÙA PHỔ MINH.
Chùa Phổ Minh và các cổ vật liên quan là minh chứng vật chất
quý giá cho sự thịnh vượng văn hóa và tâm linh thời Trần tại Thiên Trường. Những
công trình và hiện vật tại đây không chỉ có giá trị lịch sử mà còn là biểu tượng
của sự giao thoa giữa Phật giáo, chính trị và phong thủy trong thời kỳ này.
4.1. Tháp Phổ Minh: Biểu tượng kiến trúc Trần.
Tháp Phổ Minh, được xây dựng vào khoảng năm 1305 dưới thời
nhà Trần, là một trong những công trình kiến trúc Phật giáo tiêu biểu nhất của
Đại Việt. Tháp cao 14 tầng, với nền lát đá và thân tháp bằng gạch, thể hiện kỹ
thuật xây dựng tinh xảo của các nghệ nhân thời bấy giờ. Mỗi tầng tháp được
trang trí bằng các họa tiết hoa văn đơn giản nhưng tinh tế, mang đậm phong cách
kiến trúc Trần – mạnh mẽ, uy nghi nhưng không phô trương.
Tháp Phổ Minh được cho là nơi cất giữ xá lị của Thái Thượng
hoàng Trần Nhân Tông, vị vua đã nhường ngôi để xuất gia và sáng lập Thiền phái
Trúc Lâm. Điều này không chỉ khẳng định vai trò của tháp như một trung tâm tâm
linh mà còn nhấn mạnh sự gắn bó của nhà Trần với Phật giáo. Tháp không chỉ là một
công trình kiến trúc mà còn là biểu tượng của sự giác ngộ và lòng từ bi, hòa
quyện với quyền lực chính trị của vương triều.
4.2. Vạc Phổ Minh: Tứ đại khí đã mất.
Chùa Phổ Minh từng sở hữu vạc Phổ Minh – một trong “Tứ Đại
Khí” của Đại Việt thời Trần, cùng với chuông Quy Điền, tháp Báo Thiên và tượng
Phật chùa Quỳnh Lâm. Vạc Phổ Minh nổi tiếng với kích thước đồ sộ và trọng lượng
lớn, được đúc vào thời Trần như một biểu tượng của sự thịnh vượng và sức mạnh
quốc gia. Đáng tiếc, vạc đã bị quân Minh phá hủy và nấu chảy vào thế kỷ 15, chỉ
còn lưu lại qua các ghi chép lịch sử và truyền thuyết dân gian.
Dù không còn hiện hữu, di sản của vạc Phổ Minh vẫn là minh
chứng cho trình độ luyện kim và nghệ thuật đúc đồng đỉnh cao của thời Trần. Những
câu chuyện về vạc, được các cụ cao niên tại Nam Định kể lại, thường gắn liền với
hình ảnh của một triều đại hùng mạnh, nơi văn hóa, nghệ thuật và tâm linh đạt đến
đỉnh cao.
KẾT LUẬN.
Quần thể Đền Trần - Chùa Tháp Phổ Minh là một di sản văn hóa
và tâm linh độc đáo, nơi chính trị, tín ngưỡng và phong thủy giao thoa để tạo
nên một chiều sâu văn hóa không nơi nào sánh được. Từ trục tâm linh “tam tòa” của
Đền Thiên Trường, Đền Cố Trạch và Đền Trùng Hoa, đến không gian thanh tịnh của
Chùa Phổ Minh, mỗi công trình đều mang một câu chuyện riêng, góp phần làm nên bức
tranh toàn diện về vương triều Trần.
Lễ Khai Ấn và Hội Đền Trần không chỉ là những sự kiện văn
hóa mà còn là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa tổ tiên và hậu thế, thể hiện
lòng tri ân và niềm tự hào dân tộc. Những luận giải phong thủy về long mạch
Thiên Trường, cùng với các lăng mộ vua Trần và cổ vật như Tháp Phổ Minh, là
minh chứng cho sự tính toán kỹ lưỡng và tầm nhìn xa của triều đại này.
Qua những chuyến điền dã của Điện Bà Tây Ninh, vùng đất Nam
Định hiện lên như một cuốn sử sống động, nơi mỗi viên gạch, mỗi tán cây đều kể
câu chuyện về một thời đại vàng son. Đền Trần - Chùa Tháp Phổ Minh không chỉ là
nơi khởi phát và an nghỉ của vương triều Trần mà còn là biểu tượng của tinh thần
quật cường và bản sắc văn hóa Việt Nam.
XIN THEO DÕI TIẾP BÀI 7: CHÂN DUNG TRẦN THỦ ĐỘ VÀ TRẦN
QUANG KHẢI Tiếp theo, chúng ta sẽ chuyển sang phân tích hai nhân vật kiệt
xuất của nhà Trần – Trần Thủ Độ và Trần Quang Khải – những người đã góp phần
hoàn thiện bản sắc Kẻ sĩ Thiên Trường, với những câu chuyện về tài năng, lòng
trung hiếu và sự cống hiến cho dân tộc.
Thân ái! Điện Bà Tây Ninh.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét